Đối với Liên Ngẫu Phân Thân, Dương Bách Xuyên cũng nhìn ra khuyết điểm của mình từ sự việc này, phong ấn mọi người trong núi để tránh né khi đối mặt với cường địch cũng không sai.
Nhưng một lần trốn tránh đã gần trăm năm thì điều này không đúng lắm, điều đáng kinh ngạc nhất chính là tên này lại chọn đóng cửa bế quan, tới giờ vẫn chưa từng ra ngoài.
Nếu là bản thân hắn, hắn nhất định sẽ không lựa chọn đóng cửa bế quan gần trăm năm trong hoàn cảnh như vậy.
Cho nên, Dương Bách Xuyên cũng nhìn ra nhược điểm của Liên Ngẫu Phân Thân.
Mặc nó có ý thức và suy nghĩ độc lập, nhưng tư tưởng vẫn khác với bản tôn là hắn.
Nói trắng ra thì khá cứng nhắc và không linh hoạt, lần này cần phải có trận pháp kiên cường để bảo vệ núi của Tinh Thần Môn, nếu không, gặp chuyện không may thì cả Tinh Thần Môn đều sẽ bị diệt.
Dương Bách Xuyên để lại Liên Ngẫu Phân Thân chính là để quyết quyết định, hắn chế giễu nhưng vẫn chọn đóng cửa bế quan.
......
Sau khi đến nơi bế quan của Liên Ngẫu Phân Thân, Dương Bách Xuyên phất tay lên tháo bỏ trận pháp, lập tức cảm nhận được Liên Ngẫu Phân Thân mà triệu hoán ra.
Cùng lúc đó, Dương Bách Xuyên cũng vô cùng kinh ngạc, thế mà lại phát hiện tu vi của Liên Ngẫu Phân Thân cũng đã bước vào Đại Thừa Cảnh sơ kỳ.
Hắn vung tay lên thu hồi Liên Ngẫu Phân Thân vào bản tôn, hai người liên hệ bằng Nguyên Thần, trên mặt Dương Bách Xuyên tràn ngập vui mừng.
Mặc dù
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-toi-la-than-tien-vo-dich-tien-nhan-ngao-the-tien-gioi/4129436/chuong-3389.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.