Dương Bách Xuyên trợn mắt: “Xú lão đầu, ngài cũng thấy đối phương là quái thai ba đạo hào quang đó, con giải quyết sao nổi? Ngài muốn con đi chịu chết hả?”
“Người khác không có cách nhưng thằng ranh con thì có, ha ha, hơn nữa… Con thu thập Hoa Lang sẽ mang lại rất nhiều chỗ tốt.” Vân Thiên Tà bắt đầu úp úp mở mở.
“Sư phụ xấu xa, ngài mau nói biện pháp đi mà, đừng úp úp mở mở nữ… Mẹ kiếp, gã đuổi tới rồi kìa…” Trong khi trò chuyện, Dương Bách Xuyên vừa dồn hết sức bay vừa chú ý phía sau lưng, bắt gặp một tia sáng lấp lóe tại chân trời cách mấy vạn dặm là biết Hoa Lang đuổi tới rồi.
Quả nhiên ngay sau đó phía chân trời truyền đến giọng nói ngả ngớn đầy ý cười của Hoa Lang: “Nhãi con, không tệ không tệ, tốc độ không hề thua kém lão phu. Được, để lão phu xem ngươi có thể trốn được bao xa, ha ha ha…”
Nghe tiếng Hoa Lang, Dương Bách Xuyên lập tức trở nên căng thẳng, hắn thầm mắng đồ biến thái, sau đó vội vàng hỏi sư phụ: “Xú lão đầu, gã đuổi tới rồi kìa, làm sao bây giờ? Làm sao bây giờ?”
“Sốt ruột cái gì, gã muốn đuổi kịp con cũng không đơn giản đâu! Con cứ giữ vững cái tốc độ này, không tốn một chốc thì gã đuổi không kịp đâu… Vi sư không nhây nữa, nói thật cho con biết, thằng nhóc con rời Thái Hoang nhất định đã đưa tới đại thiên kiếp.
Ở Thái Hoang bị pháp tắc áp chế nên không có thiên kiếp, nhưng sau khi ra đây, thiên kiếp của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-toi-la-than-tien-vo-dich-tien-nhan-ngao-the-tien-gioi/4129359/chuong-3312.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.