Thú Ngũ Hành, Thanh Ngưu, Lục yên Chi, Chồn nhỏ, đá Đả Tiên đều đóng vai trò là nhân viên của Yên Y quán, bọn họ sẵn sàng làm trợ thủ đắc lực cho Dương Bách Xuyên, các kệ hàng đã được chuẩn bị đầy đủ và chỉ chờ khách hàng nườm nượp kéo đến. Kết quả là trước của bày rất nhiều nhiều nước trà Mã Long, trong cửa tiệm thì vắng vẻ đến nỗi có thể nghe thấy được cả tiếng kim rơi.
Thú Ngũ Hành đang ngồi xổm ở cửa làm nhiệm vụ bảo vệ, cũng ngoảnh lại chán nản nói: “Chủ nhân, người nói xem, có phải toàn bộ đám yêu thú trong thành Vạn Yêu không có ai bị bệnh không? Yêu Y quán này của người xem như đã mở cửa công khai rồi, cũng đã ba ngày trôi qua nhưng không có một yêu thú nào đến xem bệnh cả!”
Dương Bách Xuyên nghe thấy Thú Ngũ Hành Thú dội gáo nước lạnh lên đầu mình, hắn tức giận đến mức muốn đánh người.
Tên này không cần phải nhắc đến nỗi đau của người khác như thế chứ, rất đáng ghét.
May mắn thay, Thanh Ngưu trừng mắt nói: “Tiểu Ngũ, ngươi đừng nói nhảm ngang ngược nữa, chỉ cần trên thế gian này có máu thịt, thậm chí là những sinh linh có bản thể thì đều sẽ sinh bệnh, điểm khác biệt có thể là sinh linh tu luyện bị bệnh khác với người phàm, bệnh của yêu tu đương nhiên không phải là bệnh bình thường, cần có Y sư mới có thể chữa được.
Hơn nữa, theo ta được biết, mặc dù dãy núi Vạn Yêu có sản vật phong phú, thiên tài địa bảo ở khắp mọi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-toi-la-than-tien-vo-dich-tien-nhan-ngao-the-tien-gioi/4129227/chuong-3180.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.