Nhưng cho dù như thế, Yêu tộc hiểu thuật luyện đan đều sẽ được các Yêu Vương chiêu mộ dưới trướng, không lo không thể lăn lộn.
Đối với việc phải triển khai kế hoạch hành động ở thành Vạn Yêu như thế nào, Dương Bách Xuyên đã soạn sẵn một bản nháp trong lòng rồi, chỉ còn thực hiện mà thôi.
…
Chờ đợi đúng là dày vò, tuy sắc trời ở Thái Hoang tối tăm không thể phân rõ ngày và đêm nhưng vẫn có thể ước tính được thời gian. Tầm một ngày sau, Thanh Ngưu mới chui vào qua hang chuột đất.
Dương Bách Xuyên còn chưa mở miệng, thú Ngũ Hành đã đôm đốp: “Ta nói này lão Ngưu, ngươi có ý gì? Định một đi không trở lại hả, bắt chủ nhân chờ lâu như vậy, trong mắt ngươi còn có chủ nhân, chủ mẫu không?”
Nghe được thú Ngũ Hành quở trách, Dương Bách Xuyên thẳng trợn trắng mắt, tên này khoác da hổ vào thì lá gan cũng phình ra, lúc quở trách Thanh Ngưu còn không quên nhân danh hắn, khiến Thanh Ngưu không dám nổi giận với nó.
Đường đường là Long Chủng Thanh Ngưu cấp Vương có thể sánh ngang tu sĩ Đại Thừa, lại bị thú Ngũ Hành tương đương tu sĩ Độ Kiếp quở trách… Thanh Ngưu tức đến mức tay chân ngứa ngáy nhưng do thú Ngũ Hành nhắc tới Dương Bách Xuyên nên nó đành ngậm bồ hòn làm ngọt.
Hắn trợn mắt nói: “Thành Vạn Yêu quá lớn, ta rời đi hơn ba ngàn năm, dù sao cũng phải đi khắp nơi nhìn xem chứ, xong xuôi đã nhanh chóng chạy về đây, dọc đường không dám chậm trễ một giây nào hết.”
“Ngươi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-toi-la-than-tien-vo-dich-tien-nhan-ngao-the-tien-gioi/4129209/chuong-3162.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.