Lưu Tích Kỳ đi vào nhà, nổi giận đùng đùng. Dương Bách Xuyên nhìn gương mặt anh ta, lập tức cười khúc khích.
Chỉ thấy hai mắt Lưu Tích Kỳ thâm đen, nhưng tuyệt đối không phải là do thức đêm, trông có vẻ là bị đấm. Hơn nữa dấu tay không lớn, là nắm đấm của trẻ con.
Dương Bách Xuyên cười phá lên, trong lòng đã hiểu ra quầng thâm mắt trên mặt Lưu Tích Kỳ được tạo thành như thế nào.
Quả nhiên Lưu Tích Kỳ vừa vào nhà đã sầm mặt quát: "Đồ khốn nhà cậu đã làm gì con gái tôi mà con bé đấm một phát, vành mắt tôi đen thui thế này?"
"Ha ha ha!"
Đáp lại Lưu Tích Kỳ là một tràng cười của Dương Bách Xuyên.
"Còn thiếu một bên nữa, phải bảo Tiểu Mạn Mạn tạo ra cặp mắt gấu trúc mới được, ha ha ha!"
Dương Bách Xuyên cười chọc cho đám phụ nữ không nhịn được cười.
Lưu Tích Kỳ biết Dương Bách Xuyên chắc chắn là đầu sỏ khiến con gái rượu của mình có thần lực trời sinh.
Thấy Dương Bách Xuyên cười sằng sặc, Lưu Tích Kỳ hận ngứa răng, nhưng từ ánh mắt của anh ta có thể nhìn ra tên này rất vui mừng.
Thực tế đúng là như thế, sao Lưu Tích Kỳ lại không vui cho được?
Tối qua, mặc dù anh ta biết Dương Bách Xuyên đưa con gái rượu của mình đi cả đêm là tốt cho con gái, đưa con bé cho bác trai nó cũng không có gì phải lo lắng.
Nhưng sau khi trở về, đôi vợ chồng son lại nghĩ Dương Bách Xuyên chưa kết hôn, lại càng chưa có con, sao có thể trông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-toi-la-than-tien-vo-dich-tien-nhan-ngao-the-tien-gioi/4127988/chuong-1941.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.