Sau đó vầng sáng đỏ rực chói mắt tan đi, lộ ra khuôn mặt già chật vật tím tái âm trầm của Ân Tĩnh An, ánh mắt như dao nhỏ nhìn chằm chằm Dương Bách Xuyên, giơ tay lau vết máu trên khóe miệng, nói: “Tiểu tử, hôm nay nếu không giết ngươi lão phu không gọi Ân Tĩnh An.”
Sau khi nói xong, Dương Bách Xuyên nhìn thấy ánh sáng lóe lên trong tay của Ân Tĩnh An, xuất hiện một cái bình gốm màu đen.
Thấy vậy đồng tử của Dương Bách Xuyên co chặt lại, thất thanh kêu to: “Thu Nhi ~”
Từ trong đầu Tề Mặc Hành hắn đã nhìn thấy Ngô Mặc Thu bị Tề Mặc Hành phong ấn vào trong bình gốm.
Hiện tại Ân Tĩnh An lấy bình gốm ra, hiển nhiên muốn cắn nuốt Thu Nhi được phong ấn trong bình gốm, dùng để bổ sung lực lượng thần hồn.
Biểu tình của Dương Bách Xuyên vô cùng khẩn trương, cũng không quan tâm điều gì nữa, lao thẳng về phía Ân Tĩnh An, hắn không thể đứng nhìn Thu Nhi bị cắn nuốt.
Nhưng khi hắn vừa nhích người, Ân Tĩnh An đã mở bình gốm ra hít một hơi sâu, sau đó Dương Bách Xuyên nhìn thấy một luồng sáng xám trắng bị Ân Tĩnh An cắn nuốt.
“Không… Thu Nhi ~” Hai mắt của Dương Bách Xuyên tràn ngập tơ máu, trơ mắt nhìn Ân Tĩnh An cắn nuốt thần hồn trong bình gốm.
“Ân Tĩnh An, ta giết ngươi ~ A…” Dương Bách Xuyên như phát điên, ngửa mặt lên trời thét dài, âm thanh rung trời, làm cho tất cả sinh linh trong thành Yêu Quang đều cảm thấy chói tai.
Sau khi loài chim bay xâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-toi-la-than-tien-vo-dich-tien-nhan-ngao-the-tien-gioi/4127943/chuong-1896.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.