Về phần Mã Minh Sơn và Từ Cơ Vân, mặc dù hai người họ không cụt tay, ngọn lửa cũng được dập tắt ngay lập tức, nhưng nhìn sắc mặt tái mét của hai người bọn họ, hẳn là cũng phải trả một cái giá rất lớn như Ân Tĩnh An.
Sau khi ba người bọn họ dập tắt được ngọn lửa của tiểu Phượng Hoàng, bọn họ giống như bị sợ hãi không nói nên lời, trợn tròn mắt quan sát Dương Bách Xuyên và tiểu Phượng Hoàng đang đứng cách đó ba đến bốn mươi mét.
Ánh mắt của bọn họ đều nhìn chằm chằm lên người tiểu Phượng Hoàng.
Không lâu sau, Dương Bách Xuyên phát hiện Ân Tĩnh An trừng mắt, toàn thân lão ta run rẩy hô lên: “Trứng...trứng nở rồi?”
“ n lão quái, trứng nở gì cơ?” Mã Minh Sơn cau mày hỏi, lão nhìn biểu cảm của Ân Tĩnh An, giống như nhìn ra được điều gì đó.
Mặt của Từ Cơ Vũ thì vàng như nghệ, vừa rồi để dập tắt ngọn lửa quỷ dị của bé gái kia, lão ta đã không tiếc bỏ đi 60 năm đạo hạnh, nghĩ đến là muốn hộc máu, bây giờ vẫn còn sợ hãi, toàn thân run rẩy, nghe thấy lời của Ân Tĩnh An, lão cũng không nhịn được mà hỏi: “ n lão quái, có liên quan gì tới bảo bối của ông sao?”
Ánh mắt của Ân Tĩnh An vẫn nhìn chằm chằm lên người bé cạnh đứng cạnh Dương Bách Xuyên, hoặc nói đúng hơn là tiểu Phượng Hoàng, tới giờ lão vẫn còn run sợ, trong lòng lại căm hận, ban đầu lão ta hao tổn tâm sức đoạt lấy trứng Phượng Hoàng là để tu luyện m
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-toi-la-than-tien-vo-dich-tien-nhan-ngao-the-tien-gioi/4127932/chuong-1885.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.