Nhưng giây tiếp theo, bọn họ nhìn thấy giữa hố to phát ra một ánh sáng vô cùng chói mắt.
Ngay sau đó, một luồng khí lưu tràn ra từ miệng hố, mạnh tới mức khiến bọn họ không thở nổi.
Ba người họ đều là những lão già đã thành tinh, mặc dù không biết ánh sáng và luồng khí tức kia là gì, nhưng cũng biết có chuyện không ổn, trong nháy mắt ba người bọn họ lùi lại, bỏ chạy về phía sau.
Bọn họ thi nhau chạy.
“Ầm ~”
Giữa tiếng nổ vang trời lại phát hiện ra một ngọn núi lớn xuất hiện giữa cái hố.
Không sai, trong linh thức của ba người nhìn thấy giữa cái hố mà Dương Bách Xuyên rơi xuống lại xuất hiện một ngọn núi, hơn nữa còn càng ngày càng khổng lồ.
Luồng khí cường đại tản ra, ba lão già trực tiếp bị hất bay ra tới khi gần một trăm thước mới dừng lại, bọn họ đập lên một tòa kiến trúc, phá hủy toàn bộ ngôi nhà.
“Phụt ~”
“Phụt ~”
“Phụt ~”
Ba người đồng thời phun ra máu, ngẩng đầu nhìn, một ngọn núi dài chừng mấy ngàn thước, núi lớn cao gần trăm mét nằm ngang ở chợ phiên yêu thú, chiếm trọn cả con đường.
“Đây là…?”
“Sao có thể?”
“Là…tiểu tử kia làm?”
Ba người bò dậy, trợn mắt há hốc nhìn ngọn núi đột nhiên xuất hiện, hoặc nói đúng hơn là mọc ra từ trong hố lớn, vẻ mặt tràn ngập khiếp sợ.
ÂÂn Tĩnh An kinh ngạc thốt lên: “Đúng thế…núi La Phù ~”
“Cái gì? Núi La Phù?” Mã Minh Sơn giật mình.
“Hình như đúng là núi La Phù…” Từ Cơ Vân lắp bắp nói.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-toi-la-than-tien-vo-dich-tien-nhan-ngao-the-tien-gioi/4127921/chuong-1874.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.