Chỉ thấy móng vuốt nhỏ của chồn nhỏ giống như que xiên hồ lô, đâm thủng một Nguyên Anh.
“Cái này…” Dương Bách Xuyên ngơ ngác nhìn Nguyên Anh của lão yêu bà trên móng vuốt của chồn nhỏ, trong lòng kêu rên. Nếu biết trước chồn nhỏ có thể giết chết đối phương trong một kích, việc gì ta phải mạo hiểm nọc độc khuếch tán trong cơ thể a a a ….
“Rắc rắc ~”
Khóe miệng của Dương Bách Xuyên co giật, thấy chồn nhỏ cắn nuốt Nguyên Anh của Hắc Hoa bà bà, trong miệng phát ra âm thanh giòn tan.
CMN đó là ngươi ~”
Dương Bách Xuyên vẫn không thích ham mê ăn người này của chồn nhỏ, tất nhiên chỉ ăn Nguyên Anh, nhưng Nguyên Anh cũng là người phiên bản bỏ túi.
“Bịch ~”
Một tiếng ngã nặng nề va chạm với mặt đất, thi thể của Hắc Hoa bà bà phát ra âm thanh làm cho Dương Bách Xuyên cảnh giác. Nhìn trên ngực của thi thể bà ta xuất hiện một động máu, đến tận lúc này Dương Bách Xuyên vẫn chưa hiểu chồn nhỏ làm được vậy kiểu gì?
Hắn liều sống liều chết, cánh tay trái bị con dơi cắn một ngụm mất đi tri giác, cánh tay phải gãy xương cũng không xử lý được Hắc Hoa bà bà, lại bị một đòn của chồn nhỏ trực tiếp móc ra Nguyên Anh, thuận tiện cắn nuốt.
“Chít chít chít ~”
Chồn nhỏ phát ra âm thanh vui sướng, nhảy lên bả vai của Dương Bách Xuyên, giống như tranh công, lại còn liếm khóe miệng, Dương Bách Xuyên thấy vậy cả ngươi rất không thoải mái.
Dương Bách Xuyên đang định răn dạy chồn nhỏ làm nó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-toi-la-than-tien-vo-dich-tien-nhan-ngao-the-tien-gioi/4127891/chuong-1844.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.