Ban đầu con dơi màu bạc kia chỉ bé bằng bàn tay, nhưng bây giờ lại to bằng chậu rửa mặt.
Bốn con vật có độc khác cũng vậy. Rắn bạc không biết là rắn gì, trên người mọc đầy vảy, mặc dù nó không đứng thẳng nhưng Dương Bách Xuyên ước chừng chiều cao cũng phải ba mét.
Con rết mọc rất nhiều chân đầy lông, không biết có tổng cộng bao nhiêu, chiều dài hơn một mét.
Con cóc cũng cực kỳ đáng sợ, to bằng cối xay.
Con nhện cũng chẳng kém.
Rõ ràng là ngũ độc không phải thứ tầm thường. Dương Bách Xuyên thu lại thái độ khinh thường, không dám lơ là, lập tức nín thở.
Hắn không tự tin khi đối mặt với ngũ độc kỳ lạ bậc này.
Thoáng cái ngũ độc đã bao vây Dương Bách Xuyên, từng đôi mắt trợn to như chuông đồng khiến hắn rợn tóc gáy.
"Ộp!"
Con cóc bự gầm lên như sấm, là con đầu tiên phát động tấn công, há miệng ói ra chất lỏng màu đỏ.
Nó lao vèo tới nhanh như chớp, Dương Bách Xuyên còn chưa kịp tránh, nó đã nhảy lên người.
Xèo xèo xèo!
Sức lực không lớn, nhưng sau khi nó rơi vào giáp Nhật Nguyệt Càn Khôn của Dương Bách Xuyên, bộ giáp lập tức phát ra tiếng xèo xèo.
May mà giáp Càn Khôn không phải vật phàm. Trong tiếng xèo xèo có tính ăn mòn mạnh, nhưng sau khi Dương Bách Xuyên sử dụng chân khí lên giáp Nhật Nguyệt Càn Khôn, chân khí tiêu diệt chất độc của cóc.
Dù vậy lần này giáp Nhật Nguyệt Càn Khôn cũng bị ăn mòn để lại một vết nông, có thể thấy nọc độc của con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-toi-la-than-tien-vo-dich-tien-nhan-ngao-the-tien-gioi/4127887/chuong-1840.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.