Sắc mặt Dương Bách Xuyên hoàn toàn thay đổi, hắn không ngờ rằng nha đầu này lại xông tới vào lúc này.
Trong lòng hắn hiểu kỳ thật nàng đang muốn giải vây cho hắn.
Thế nhưng... bây giờ nàng ngược lại đã ngã xuống dưới trường kiếm của người khác.
Dương Bách Xuyên nhìn trên ngực áo trắng tinh của Diệp Vô Tâm đã bị máu nhuộm đỏ một mảng lớn thì mắt đỏ ngầu, hét lớn một tiếng.
Trong lòng hắn không để ý tới tính toán gì nữa, chỉ muốn một lần giết chết ba tên tu sĩ Nguyên Anh kỳ.
Sau khi vận chuyển pháp quyết chân ngôn, trăm linh hồn quấn quanh người hắn lập tức gào khóc thảm thiết một trận, trong nháy mắt đã hóa thành từng luồng khói đen, tan biến khỏi trời đất.
Chỉ trong thời gian khẽ động ý nghĩ một chút mà trăm linh hồn khó chơi đã tan thành hư ảo, đủ để thể hiện uy lực pháp quyết chân ngôn do lão già truyền thụ không hề khoa trương chút nào.
Kiếm Đồ Long trong tay vận chuyển kiếm khí Huyền Hoàng tới cực hạn, thậm chí dùng hết sức mạnh sấm sét dự trữ không nhiều trong cơ thể, vận chuyển Chỉ Xích Thiên Nhai công, một giây sau Dương Bách Xuyên đã xuất hiện bên cạnh lão già đâm Diệp Vô Tâm bị thương, đột nhiên giáng xuống một kiếm.
"Chết đi!"
"Phụt phụt!"
Dương Bách Xuyên hoàn toàn bùng nổ phẫn nộ la lên tung ra một kích, cộng thêm pháp thuật thần thông trên người giúp đỡ, một kiếm đã chém lão già này thành hai nửa, sức mạnh sấm sét chí dương chí cương xen lẫn bên trong, nguyên anh của lão
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-toi-la-than-tien-vo-dich-tien-nhan-ngao-the-tien-gioi/4127869/chuong-1822.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.