Kiếm Đồ Long trong tay lóng lánh ánh bạc, ý lạnh lan tràn, điều động kiếm khí Huyền hoàng, xuất hiện phía trước Sơn Mộc đạo nhân Mạc Vong ba mét giống như tia chớp, giơ kiếm Đồ Long lên thuận thế bổ xuống một kiếm với Sơn Mộc đạo nhân Mạc Vong.
"A! Phụt!"
Một tiếng hét thảm vang lên, mang theo một tiếng phụt phụt trầm trầm.
Sơn Mộc đạo nhân lập tức bị chém thành hai nửa, nguyên anh cũng không thoát được một kiếp, trực tiếp bị chém thành hai khúc.
Dương Bách Xuyên cầm kiếm Đồ Long trong tay trợn to mắt.
Trên mặt hắn tràn đầy khiếp sợ.
Hắn hoàn toàn không ngờ rằng một kiếm này bổ xuống lại trực tiếp chém Sơn Mộc đạo nhân Mạc Vong từ đầu tới đuôi thành hai khúc, máu me ruột rà giàn giụa dưới đất, cả nguyên anh cũng hóa thành tro tàn.
"Đây là một kiếm của mình sao?"
Dương Bách Xuyên nhìn Sơn Mộc đạo nhân biến thành hai nửa ngã xuống đất, lẩm bẩm.
Khó mà tin nổi.
Từ đầu tới cuối hắn chưa từng nghĩ rằng có thể giết chết cao thủ đỉnh phong Nguyên Anh trung kỳ như Sơn Mộc đạo nhân Mạc Vong bằng một kiếm trong nháy mắt.
Nhưng thực tế đã bày ra trước mắt hắn, quả thật Sơn Mộc đạo nhân đã bị một kiếm của hắn chém thành hai nửa trong giây lát.
Mẹ nó, cho dù pháp lực của đối phương bị áp chế trong không gian Tịch Diệt thì cũng không thể bị giết dễ dàng như vậy chứ.
Trong lúc nhất thời Dương Bách Xuyên cảm thấy não của mình không đủ dùng.
Có điều đúng vào lúc này, bên tai hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-toi-la-than-tien-vo-dich-tien-nhan-ngao-the-tien-gioi/4127857/chuong-1810.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.