Dương Bách Xuyên nghe xong vẫn cười ha ha như cũ: “Ha ha ha! Ba kẻ già đầu đáng chết này, quả nhiên người sau còn ngu hơn người trước, thật sự cho rằng ông đây sợ các ngươi sao? Ai giết ai còn chưa chắc đâu, ở chỗ này ta vẫn có thể đùa chết các ngươi như cũ.”
So với sự phẫn nộ của ba người Sơn Mộc đạo nhân, Bách Biến thần quân và Hắc Hoa bà bà, tiếng cười to tràn ngập sự mỉa mai của Dương Bách Xuyên càng khiến ba người tức hộc máu hơn.
“A! Tức chết lão phu rồi, ta – Mạc Vong xin thề sẽ giết chết thằng nhãi nhà ngươi.” Sơn Mộc đạo nhân tức muốn hộc máu, đến cả tên thật cũng lôi ra.
Dương Bách Xuyên nghe mà sửng sốt, hắn còn tưởng rằng kẻ già đầu đáng chết này là một người không có tên, ai ngờ là vẫn có. Hắn di chuyển ở phía sau bình phong trong đại điện chơi trốn tìm với ba kẻ già đầu này chính là muốn chọc giận ba người để tìm cơ hội giết chết từng người bọn họ.
Hiện tại xem ra hiệu quả không tồi, ít nhất Sơn Mộc đạo nhân đã bị chọc giận và nói ra tên thật của mình – Mạc Vong.
“Ha ha, Mạc Vong à? Thì ra kẻ già đầu ngươi tên là Mạc Vong, được thôi, đến đây, cháu trai Mạc Vong có giỏi thì đến cắn ta đi? Ông đây sẽ chơ, lột da rút gân thì đã là gì, ông đây sẽ hỏi thăm tổ tiên nhà các ngươi, xem xem ai lột da rút gân ai, ha ha!
Còn cả thần quân đồ bỏ đi này nữa, cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-toi-la-than-tien-vo-dich-tien-nhan-ngao-the-tien-gioi/4127850/chuong-1803.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.