Giờ phút này, tâm tư của Dương Bách Xuyên đã thay đổi, mặc dù nhìn thấy Âm Dương Hải Đường hắn chỉ hận không thể giết bà ta, nhưng trước mắt hắn vẫn nên cứu đám Lê Nặc và Diệp Vô Tâm ra khỏi vòng vây rồi nói sau, không ngờ trong tám mươi người này lại có hơn hai mươi cao thủ Nguyên Anh trung kỳ.
Thấy vậy, Dương Bách Xuyên biết mình không thể cứng rắn đối đầu, nhân số của đối phương quá đông, nếu đánh trực diện thì người chịu thiệt chính là hắn.
Nghe bà lão kia nói như vậy, giống như biết trong tay Lê Nặc có bản đồ đạo cung La Phù, bà ta muốn cướp.
“Ngông cuồng.” Lê Nặc hừ lạnh một tiếng, cầm trường kiếm chém về phía bà lão kia.
Có điều trong mắt của Dương Bách Xuyên, đám người Lê Nặc đã có vô số vết thương.
Lúc này, đột nhiên một tiếng hét vang lên: “Dương Bách Xuyên~”
Giọng nói này lạnh tới mức khiến cả đại điện bùng nổ.
Dương Bách Xuyên cười khổ, hắn bị Âm Dương Hải Đường nhìn thấy rồi.
Có điều, hắn cũng không hề sợ hãi, trên tay bấm phù chú, lẩm nhầm: “Vào ~”
Giây sau, Dương Bách Xuyên đã biến mất, đây là lần thứ hai hắn tiến vào trong tấm bia Bạch Ngọc.
Dương Bách Xuyên nắm trong tay bí pháp có thể tự do ra vào tam cung lục viện của đạo cung La Phù, vì vậy hắn rất quen thuộc với nơi này. Bạch Ngọc chính là một không gian nhỏ, mắt xích liên thông với tam cung lục viện.
Ở đây, Dương Bách Xuyên có thể sử dụng linh thức, cũng có thể thông qua Bạch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-toi-la-than-tien-vo-dich-tien-nhan-ngao-the-tien-gioi/4127844/chuong-1797.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.