Dương Bách Xuyên lập tức hiểu lão ta muốn làm gì, quả nhiên Đại Tôn là ma đầu, nói mà không giữ lời.
“Ngươi…ngươi muốn làm gì?” Dương Bách Xuyên tái mặt hỏi.
Giữa ma khí nồng đậm, lão ta cười gian trá nói: “Tiểu bối, bản tôn không có ma thể, ngươi làm đầy tớ của bản tôn, tạm thời cho ta mượn cơ thể, hahaha ~ Có thể trở thành đầy tớ của bản tôn chính là phúc khí của nhà ngươi.”
Trong lúc nói chuyện, một cỗ ma khí bay thẳng tới mi tâm của Dương Bách Xuyên, giờ phút này vẻ mặt của Dương Bách Xuyên đã trắng bệch, hắn chuẩn bị chống lại, nhưng mà giọng nói của sư phụ hắn lại hừ lạnh: “Đừng chống cự, để hắn tiến vào ý thức của con, một tàn hồn Đại thừa kỳ mà cũng dám làm càn.”
Dương Bách Xuyên nghe sư phụ mình nói như vậy, hắn từ bỏ chống cự, bởi vì hắn đã cảm nhận được bình Càn Khôn trên tay trái đang dần nóng lên, biết sư phụ mình chuẩn bị ra tay.
Đúng là ngoài ý muốn, tên Đại Tôn này đúng là Ma đầu, càng không ngờ được hắn ta đã tuyên thề sẽ không xuống tay mới mình, hơn nữa theo lời của sư phụ, tu vi thần hồn của Đại Tôn có cấp bậc Đại thừa, có lẽ là một nhân vật rất lợi hại.
Có điều nghe giọng của sư phụ mình đầy vẻ khinh thường, Dương Bách Xuyên cũng yên tâm rồi.
Nếu như tên ma đầu này quả thật là một cao thủ Đại thừa bằng da bằng thịt, có lẽ Dương Bách Xuyên sẽ sợ hãi, nhưng hắn ta chỉ là một thần hồn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-toi-la-than-tien-vo-dich-tien-nhan-ngao-the-tien-gioi/4127813/chuong-1766.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.