Cuối cùng hắn vẫn không làm được loại chuyện vì tư lợi của bản thân mà giết hại người khác này.
"Ha ha ha!" Vân Thiên Tà cười bảo: "Được được được, thằng nhóc con không sai, có thể giữ vững điểm mấu chốt, chỉ dựa vào điểm này thì con đã mạnh hơn người khác rồi. Nhớ kỹ, trên con đường tu chân tràn ngập các loại cám dỗ, nhưng có một trọng điểm chính là giữ vững điểm mấu chốt, có một số việc có thể làm, có một số việc cho dù chết cũng không thể đụng vào, nếu không con sẽ hối hận cả đời. Con có thể giữ vững điểm mấu chốt làm người, vi sư rất vui mừng."
"Ặc!" Dương Bách Xuyên kinh ngạc, giờ mới hiểu vừa rồi lão già cố ý thử thách bản thân.
Hắn trợn mắt một cái không để ý tới lão già nữa, mang theo chồn nhỏ bắt đầu tìm đường ra trong đại điện, về phần cái quan tài kia thì hắn vẫn không muốn đụng vào.
Dương Bách Xuyên đi vòng vòng trong đại điện hơn mười ngày cũng không phát hiện được đường ra nào.
Tính toán thời gian, từ khi hắn tiến vào đến bây giờ đã qua hai tháng.
Dương Bách Xuyên không hề có phát hiện nào, điều này khiến trong lòng hắn có chút bực bội, nếu như không tìm thấy đường ra ngoài thì rất có thể hắn sẽ vĩnh viễn bị nhốt ở chỗ này.
Dương Bách Xuyên hết cách, chỉ đành bay vào đại điện nhìn chằm chằm hư không tìm kiếm, kết quả hắn phát hiện không nhìn thấy nhóm sao Bắc Đẩu nữa, sau khi tiến vào trời sao không cảm giác được bất kỳ manh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-toi-la-than-tien-vo-dich-tien-nhan-ngao-the-tien-gioi/4127811/chuong-1764.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.