“Ta…” Diệp Vô Tâm đỏ mặt, cũng không biết nên trả lời thế nào, bị Dương Bách Xuyên nhìn chằm chằm nàng có chút phát cáu, sau đó cố ý trừng mắt nói: “Ngươi là tay sai của ta, sao ta có thể không quản? Không được, lần này ngươi làm mất nhiều vốn của bổn cô nương như vậy, thời gian chín tháng cũng không đủ, ta phải kéo dài thời hạn cho ngươi, Dương đại công tử ngươi tự nói đi. Ngươi bán mình cho ta bao nhiêu lâu thì hợp lý.
Nhìn Diệp Vô Tâm, trong lòng Dương Bách Xuyên cảm thấy rất phức tạp, hắn cũng nghĩ tới những người phụ nữ của mình ở Trái Đất, nhưng đối mặt với một người có vẻ tinh quái, tính tình tùy hứng như tiểu ma đầu như Diệp Vô Tâm, nàng đã ba lần bốn lượt cứu giúp. Hắn thật sự không biết mình có trả được nhân tình lớn như vậy hay không?
Trầm mặc mấy giây, Dương Bách Xuyên hít sâu một hơi rồi trịnh trọng nói: “Ta bán cả đời này làm tay sai cho ngươi, ngươi có dám nhận không?”
Diệp Vô Tâm thấy bộ dạng nghiêm túc của Dương Bách Xuyên, hắn nhìn chằm chằm vào đôi mắt nàng, không hiểu sao trái tim nàng lại đập nhanh hơn, có điều nghe thấy Dương Bách Xuyên nói như vậy, nàng trả lời theo bản năng: “Có gì mà không dám?” Cứ quyết định như vậy nhé, từ nay về sau ngươi làm tay sai cho bổn cô nương đây cả đời.”
“Quyết không nuốt lời!”
Dương Bách Xuyên mỉm cười, Diệp Vô Tâm cũng cười theo.
Cuộc trò chuyện giữa hai người chỉ có bọn họ mới hiểu.
Sau vài giây yên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-toi-la-than-tien-vo-dich-tien-nhan-ngao-the-tien-gioi/4127769/chuong-1722.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.