Hơn nữa đối với chim Lôi mà nói, hẳn là bọn chúng cũng không ngờ có một ngày bản
thân lại bị lôi điện công kích.
Vì thế, một kiếm nhanh như chớp bổ ngang lên người hai con chim Lôi, chém bọn chúng
thành bốn mảnh, rơi xuống đất.
Lúc này, Dương Bách Xuyên mặc giáp Nhật Nguyệt Càn Khôn, tay cầm thanh kiếm Đồ
Long. Lôi điện vờn quanh người, trôi lơ lửng ở trên không. Trông hắn như một chiến
thần hạ phàm.
Sau khi một kiếm chém chết hai chim Lôi cấp bậc đại viên mãn, lòng tin của hắn lại tăng
gấp trăm lần.
Đi tới cạnh đám người Diệp Vô Tâm, lần nữa hắn vung kiếm Đồ Long trên tay, bắt đầu
quét về chim Phong Lôi ở bốn phía, mở đường cho tất cả mọi người.
Không cần tới đám người Diệp Vô Tâm ra tay, Dương Bách Xuyên cầm kiếm quét
ngang, Lôi Điện chi lực giống như sự giúp đỡ của thần, giết sạch đám chim Phong Lôi
xung quanh, bọn chúng rơi xuống như sủi cảo, sương máu bay đầy trời.
“Các ngươi đi trước ~”
Sau khi quét sạch chim Phong Lôi, Dương Bách Xuyên nói với đám người Diệp Vô Tâm,
ra hiệu cho bọn họ rời khỏi khu vực nguy hiểm trước.
“Ngươi…cẩn thận ~” Sau một hồi kinh ngạc, Diệp Vô Tâm dặn dò một tiếng.
“Dương thành chủ cẩn thận ~” Lão Tần cũng tiếp lời.
Mấy người họ sau khi chứng kiến sức mạnh lôi điện của Dương Bách Xuyên, bọn họ
cũng không dám nhiều lời, nhanh chóng rời khỏi khu vực nguy hiểm.
“A ~ Dương thành chủ cứu mạng ~”
Ngay sau khi đám người Diệp Vô Tâm an toàn rời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-toi-la-than-tien-vo-dich-tien-nhan-ngao-the-tien-gioi/4127766/chuong-1719.html