Lúc này, mặt Diệp Vô Tâm trầm xuống và nói: “Đi theo ta.”
Nói xong, nàng thu hồi chân khí của mình rồi đi về phía lầu các nhỏ có Diệp Ninh.
Thấy Diệp Vô Tâm rời đi, Dương Bách Xuyên cũng thu chân khí lại và đuổi theo. Dù sao thiếu chân khí của hai người bọn họ cũng không có ảnh hưởng gì lớn.
Chỉ là hắn không rõ nữ ma đầu này định làm gì?
Chẳng lẽ nàng có biện pháp để hóa giải tai nạn trên không này sao?
Tình hình hiện tại trong mắt Dương Bách Xuyên chính là một trận tai nạn trên không.
Không hỏi nhiều, hắn đuổi theo,.
Chỉ thấy lúc này Diệp Ninh đang mặt ủ mày ê đứng ở trung tâm lầu các nhỏ nhìn chằm chằm vào phù văn trận pháp, trông ông ta như đang gặp phải chuyện gì đó khó khăn lắm.
Dương Bách Xuyên biết thật ra trung ương trận pháp chính là điểm cốt lõi của toàn bộ thuyền phi hành “Nhất Diệp Phiêu Dương Quá Hải”, tất cả điều khiển thuyền phi hành đều ở chỗ này, nơi đây là trái tim của thuyền phi hành.
“Ninh thúc thúc.”
Sau khi đi vào, Diệp Vô Tâm kêu to một tiếng.
Khi quya đầu lại và trông thấy Diệp Vô Tâm, Dương Bách Xuyên tiến vào, mặt Diệp Ninh hiện lên vẻ vui mừng. Thật ra sự vui mừng này xuất hiện khi ông ta trông thấy Dương Bách Xuyên.
“Tiểu thư, tiên sinh.” Diệp Ninh chào hai người.
“Tiên sinh?” Câu tiên sinh của Diệp Ninh làm Diệp Vô Tâm kinh ngạc vô cùng, rõ ràng là câu tiên sinh này Ninh thúc thúc nói với Dương Bách Xuyên.
Sao lại thế này? Ninh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-toi-la-than-tien-vo-dich-tien-nhan-ngao-the-tien-gioi/4127755/chuong-1708.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.