Đúng là hoàn toàn khác biệt với lần gặp gỡ trước, khiến hắn có cảm giác hình như là mình đã đắc tội với nàng nên nàng mới cố ý chỉnh mình vậy.
Bây giờ trong lòng hắn cảm giác về Diệp Vô Tâm đã thay đổi hoàn toàn.
Quả thực chính là một nữ ma đầu có khuôn mặt tiên tử nhưng mang trái tim ma nữ, bụng dạ hư thối hết rồi, chỉnh người lại không có chút dấu vết nào, khiến người ta buồn bực tới muốn thổ huyết.
Không hổ là thiên kim đại tiểu thư, thông minh nghịch ngợm, lúc thì nắng sáng, lúc thì âm u, hồi thì tà hồi thì thiện.
Nhưng mà... Dương Bách Xuyên không có biện phá gì, cứ thế mà mơ mơ hồ hồ bán mình.
Hai trăm vạn linh thạch đó, quả thật đánh chết hắn cũng không có, cố tình người ta lại chiếm lý, đúng là mình không được người ta cho phép đã ăn, làm sao được chứ, hắn cũng tuyệt vọng lắm.
Bây giờ Dương Bách Xuyên hận không thể tát vào miệng mình.
"Miệng tiện mà."
"Đồ không thể ăn bậy được."
"Nhất là đồ của nữ nhân càng không thể ăn bậy."
"Ăn vào sẽ chết người đấy."
Người nào đó họ Dương buồn bã gào thét.
Đã như vậy rồi, Dương Bách Xuyên chỉ có thể đến đâu hay đến đó, không phải là chín tháng ư, xem như làm công trả nợ đi.
Dương Bách Xuyên như nhụt chí ngồi bên cửa sổ nhìn ra bên ngoài, đúng vào lúc này toàn bộ thuyền phi hành đều chấn động. Hắn lập tức cảm giác được thuyền từ từ bay lên, ngay sau đó vèo một phát xông ra ngoài, hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-toi-la-than-tien-vo-dich-tien-nhan-ngao-the-tien-gioi/4127750/chuong-1703.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.