Dương mỗ lẩm bẩm một tiếng, lập tức nhìn thấy bột phấn linh thạch cao hơn một thước trước người mình, chính hắn cũng bị dọa đến giật mình, một đống bột phấn linh thạch lớn như vậy cũng không biết đã luyện hóa bao nhiêu linh thạch mới có thể có.
Sau đó linh thức vừa nhìn số lượng linh thạch trong giới chỉ cất giữ, người hắn như bị sét đánh, trợn mắt há hốc mồm.
Số linh khí linh thạch cần dùng một lần từ Kim Đan sơ kỳ đến Kim Đan trung kỳ, tuyệt đối không ngờ lại dùng trọn ba mươi vạn linh thạch, mặc dù là linh thạch hạ phẩm, nhưng cũng là một con số cực lớn.
Bây giờ hắn cũng không biết mình nên khóc hay nên cười?
Kim Đan biến thái xem như đã có một nhận thức rõ ràng, càng đến hậu kỳ càng khó có thể thỏa mãn.
Lần này là từ sơ kỳ đến hậu kỳ đã dùng hết ba mươi vạn linh thạch hạ phẩm, không hề nghi ngờ từ trung kỳ đến hậu kỳ cần linh khí sẽ càng quá đáng, phải cần bao nhiêu đây? Có phải là bốn mươi vạn không? Hay là sáu mươi vạn...?
Nghĩ tới đây, da đầu Dương Bách Xuyên tê dại, linh khí cần để hắn tăng tu vi quả thực sót muốn chết.
Trọn ba mươi vạn ư.
Là một ngọn núi nhỏ linh thạch, đã bị hắn hấp thu luyện hóa.
Đây đúng là một cái động không đáy.
Quá đáng như thế, làm cho Dương Bách Xuyên ngồi cả buổi vẫn chưa hoàn hồn lại, trong lòng thổn thức không thôi.
Thiên phú linh căn thuộc tính Ngũ Hành thật sự có nhược điểm rất lớn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-toi-la-than-tien-vo-dich-tien-nhan-ngao-the-tien-gioi/4127741/chuong-1694.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.