Hàng năm ở địa hạt Đại Hoang, thú triều giết chết biết bao con dân Nhân tộc chúng ta, ai ai cũng biết. Dương Bách Xuyên cấu kết với Yêu tộc, bản thành chủ quyết định đuổi hắn ra khỏi thành Tán Tu, thành Tán Tu chúng ta không thu nhận phần tử cặn bã của Nhân tộc."
Cao Thịnh Thiên nói rất hùng hồn, sau đó vung tay nói với một tên thuộc hạ bên cạnh: "Người đâu, dán cáo thị truy nã treo thưởng của m Dương Tông và thành Chiêu Dao lên cho mọi người xem."
Sau đó, tên thuộc hạ bên cạnh Cao Thịnh Thiên lấy ra một miếng ngọc phù rồi kích hoạt nó, tức khắc có chữ xuất hiện, cáo thị của m Dương Tông và thành Chiêu Dao xuất hiện trong không khí.
Quả nhiên Dương Bách Xuyên bị truy nã đúng như Cao Thịnh Thiên nói.
Trong sân lập tức xôn xao, một số người khen Dương Bách Xuyên lúc trước bắt đầu đổi phe, quay ra mắng hắn.
"Giết kẻ cặn bã cấu kết với Yêu tộc!"
"Giết Dương Bách Xuyên!"
"Đuổi khỏi thành Tán Tu..."
Dương Bách Xuyên vô cùng thản nhiên. Hắn cười gằn, sau đó dùng chân khí nói chuyện, giọng nói vang vọng khắp sân: "Mưu kế của thành chủ Cao rất hay! Ngươi nói hồi lâu mà không nhắc tới chuyện mở quan trang đặt cược linh thạch lấy một chữ, quạt gió thổi lửa nói lảng sang chuyện khác chẳng phải là vì không muốn bồi thường linh thạch sao? Thành Tán Tu muốn chối cãi, muốn làm vô lại thì cứ nói sớm, cần gì phải dối trá như thế?"
Diệp Vô Tâm cũng lên tiếng: "Đúng vậy! Bây giờ đang nói đến chuyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-toi-la-than-tien-vo-dich-tien-nhan-ngao-the-tien-gioi/4127728/chuong-1681.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.