Vì vậy bây giờ cho dù hộc máu hắn cũng phải kiên trì. May mà không mất nhiều máu lắm, hắn vẫn có thể hoàn thành mười châm còn lại.
Tiếc là mười châm cuối cùng chẳng khác nào lấy mạng Dương Bách Xuyên.
Vượn trắng Bạch Khởi ở bên cạnh cảm động đến độ hai mắt đỏ hoe.
Trước kia Bạch Khởi cho rằng Nhân tộc không có ai tốt lành, ngay cả khi bắt Gia Cát Khổng và lúc Dương Bách Xuyên đến đại điện, hắn ta vẫn còn nghĩ cho dù hai người cứu vợ mình, mình cũng sẽ giết Dương Bách Xuyên và Gia Cát Khổng.
Nhưng bây giờ hắn ta cảm thấy hổ thẹn vì ý nghĩ này.
Nhân tộc vẫn có người tốt, hoặc trong nhân tộc chỉ có Dương Bách Xuyên là người tốt.
Những Nhân tộc Bạch Khởi gặp được, nghe thấy hồi trước đều muốn giết Yêu tộc để luyện đan chế thuốc hoặc là buôn bán.
Không ngờ hôm nay lại có một Nhân tộc tiêu hao sức lực sinh mệnh vì vợ con hắn ta.
Vì lẽ đó, ấn tượng và thái độ của Bạch Khởi đối với Dương Bách Xuyên đã lên tới đỉnh cao.
...
"Châm thứ một trăm linh ba."
Dương Bách Xuyên run rẩy đâm một châm, thầm đếm trong lòng.
Nếu không có nghị lực bền bỉ chống đỡ thì hắn đã từ bỏ và gục ngã từ lâu rồi.
Sau khi thực hiện một trăm linh ba châm, Dương Bách Xuyên hoa hết cả mắt. Mặc dù chân khí tiêu hao rất nhiều nhưng vẫn nằm trong giới hạn chịu đựng của hắn, vấn đề nghiêm trọng nhất là sức mạnh thần hồn không theo kịp.
Trong một thoáng ngẩn ngơ, khi Dương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-toi-la-than-tien-vo-dich-tien-nhan-ngao-the-tien-gioi/4127683/chuong-1636.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.