Trong lòng càng nghĩ càng phiền muộn, không cam lòng nói: “Lão già chết tiệt không lẽ ngươi nhìn ra được ta cao nhất là đạt được Lục Chuyển Kim Đan à?”
“Khụ khụ ~ có Kim Đan là dựa vào quy luật của đại đạo, vi sư đương nhiên không thể nhìn ra, vi sư chỉ căn cứ vào kinh nghiệm mà phán đoán thôi, tốt nhất đừng suy nghĩ nhiều, vận chuyển công pháp thật tốt, cuối cùng ngươi đạt được Kim Đan cấp mấy, vẫn phải xem thiên phú của bản thân ngươi, tập trung vận công đi.
Cho dù chỉ đạt được Kim Đan cấp một hai, ngươi vẫn là đệ tử của Vân Thiên Tà ta. Cấp Kim Đan bao nhiêu, chỉ để phán đoán tiềm lực thôi, cũng không phải tuyệt đối, con đường tu chân. Ngày sau có được thành tựu to lớn thế nào, đều là tổng hợp mọi phương diện, ví như vận khí các thứ, cũng là thứ không thể thiếu. Đừng áp lực trong lòng.”
Sau khi Vân Thiên Tà nhìn ra Dương Bách Xuyên có hơi tiêu cực, vội vàng an ủi một phen, cũng không thể lúc đồ đệ có Kim Đan lại đi đả kích sự tự tin của hắn.
Sau khi Dương Bách Xuyên nghe lời sư phụ nói, cuối cùng trong lòng cũng dễ chịu hơn một chút, nhất là nghe được câu lão già nói, cho dù chỉ đạt được Kim Đan cấp một hai thì vẫn là đệ tử của Vân Thiên Tà ta, khiến trong lòng Dương Bách Xuyên ấm áp.
Nhanh chóng thu hồi tinh thần không nói chuyện với lão già nữa, tập trung vận chuyển công pháp.
Trong lúc hắn đang nói chuyện với sư phụ, chân khí
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-toi-la-than-tien-vo-dich-tien-nhan-ngao-the-tien-gioi/4127658/chuong-1611.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.