Đã đến nước này rồi, Dương Bách Xuyên đương nhiên cũng không ngây thơ mà bỏ qua cho Mặt Sẹo…
Nếu như đánh không lại thì xin hàng, cái giá này cũng quá rẻ mạt.
Hắn căn bản không có ý định tha cho Mặt Sẹo, trong mắt của Dương Bách Xuyên, ông ta chính là uy hiếp lớn nhất.
Mà Mặt Sẹo cũng hiểu rõ Dương Bách Xuyên có ý định giết ông ta, vì vậy cũng dứt khoát dừng lại không chạy nữa, ông ta biết nếu cứ tiếp tục như vậy, không cần Dương Bách Xuyên ra tay thì máu không cơ thể cũng sẽ bị thiêu đốt cạn, lúc đó ông ta sẽ chết, Mặt Sẹo nhìn Dương Bách Xuyên nói: “Tiểu tử, ngươi thật sự cho rằng ông đây không có bản lĩnh gì sao?”
“Ngươi cứ thử xem ~” Dương Bách Xuyên cười gian, giờ phút này thứ hắn dựa lưng chính là lôi kiếp, thật đúng là có một loại khí thế không sợ thần phật.
Sư phụ đã nói phải có tâm chống trời, hắn đã nghe theo, cộng thêm trong lúc độ kiếp phát sinh biến hóa, vì vậy mà nội tâm của Dương Bách Xuyên lúc này quả thật là rất bá đạo.
“Ngươi…” Mặt Sẹo nhất thời tức giận. Ông ta đương nhiên là có rất nhiều thủ đoạn, nhưng hiện tại trên người Dương Bách Xuyên còn có lôi kiếp, ông ta chán nản như chó cắn nhím, nuốt thế nào cũng không trôi.
Ai mà ngờ lại có người dựa được sức mạnh của lôi kiếp, hơn nữa còn dựa đến mức này?
Mấu chốt là hắn ta còn không bị sét đánh chết.
“Ầm ầm ầm ~”
Tiếng gầm vang vọng trên bầu trời, lúc này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-toi-la-than-tien-vo-dich-tien-nhan-ngao-the-tien-gioi/4127652/chuong-1605.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.