“Em vẫn có thể chống đỡ được ~”
Mai Thi Dĩnh cố nhịn nói.
“Em khoanh chân ngồi xuống đây, yên tâm anh sẽ giúp em chữa khỏi, em cố gắng dùng tinh lần lực để áp chế, đừng vận công.”
Dương Bách Xuyên dặn dò cô một tiếng, anh vung tay lên, ba linh thú lần lượt xuất hiện.
Chồn Nhi, Hầu Đậu Đậu và Vượng Tử.
“Chồn Nhi, bọn mày trông chừng Hồ Tiên Nhi và tiểu hòa thượng giúp tao.” Dương Bách Xuyên giao phó cho ba linh thú, không còn cách nào khác, nơi này quá mức quỷ dị, Chiêm Khánh Nhân và Trần Trầm Hương mất tích, hiện tại anh cần phải trị thương cho Mai Thi Dĩnh, không có hộ pháp không được.”
Dương Bách Xuyên vẫn luôn nhốt ba linh thú trong không gian Càn Khôn, lúc này anh cũng không quan tâm liệu có bị mọi người phát hiện ra bí mật trên người hay không. Thế nên anh đã thả ba linh thú ra ngoài để hộ pháp.
Ba đầu linh thú đã bị nhốt khó chịu ở không gian bình Càn Khôn từ lâu, vừa ra ngoài đã chi chi kêu lên, cũng đương nhiên có thể nghe hiểu lời nói của Dương Bách Xuyên.
Trong ba con linh thú, con chồn có tâm trí cao nhất, Hầu Đậu Đậu thứ hai và Vượng Tử xem như sau này mới gia nhập đội ngũ, so sánh với con chồn và Hầu Đậu Đậu thì đương nhiên vẫn còn kém, nhưng đối với việc nghe hiểu lời nói của Dương Bách Xuyên cũng không thành vấn đề.
“Chi Chi~”
“Vượng Vượng~”
Ba con linh thú nhận được mệnh lệnh của Dương Bách Xuyên, lần lượt đáp lại.
Lập tức, Dương Bách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-toi-la-than-tien-vo-dich-tien-nhan-ngao-the-tien-gioi/4127574/chuong-1527.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.