Nhưng bọn họ chỉ thấy trên người Trần Trầm Hương lóe lên ánh sáng màu vàng, đi thẳng về phía trước hơn mười mét, bất kể là anh ta hay là Khí Độc cổ đạo đều không có gì thay đổi.
“Chúng ta cũng đi thôi, xem ra cũng không có chuyện gì to tát.” Dứt lời, Chiêm Khánh Nhân cũng bước lên Khí Độc cổ đạo.
Tiểu hòa thượng và Hồ Tiên Nhi cũng nối gót Chiêm Khánh Nhân.
Trái lại, trong lòng Dương Bách Xuyên có chút lo lắng, gọi là Khí Độc cổ đạo nhưng lại không có gì xảy ra, điều này rất vô lý, anh muốn ngăn cản mấy người Chiêm Khánh Nhân đợt một chút đã, nhưng không kịp nữa rồi, bọn họ đã bước lên Khí Độc cổ đạo.
Bên cạnh Dương Bách Xuyên chỉ còn lại Mai Thi Dĩnh, thấy Dương Bách Xuyên vẫn không di chuyển, ngược lại còn nhíu màu, cô lên tiếng hỏi: “Anh Dương sao vậy?”
“Anh luôn có cảm giác có gì đó không đúng lắm, lý ra Khí Độc cổ đạo đã là khảo nghiệm thứ ba, nguy hiểm xuất hiển hẳn là nên mạnh hơn so với Lôi Điện cổ đạo và Vũ Phong cổ đạo, nhưng bây giờ lại không có bất cứ dấu hiệu nào khác thường, điều này không phù hợp, thế nên anh mới lo lắng.” Dương Bách Xuyên nói suy nghĩ của mình cho Mai Thi Dĩnh.
Mai Thi Dĩnh dùng giọng điệu suy đoán nói: “Có thể là khí độc vẫn chưa xuất hiện, nhưng hiện tại nhìn qua thì dường như không có nguy hiểm gì, chúng ta cũng đi thôi, đến lúc đó thì cẩn thận một chút, chắc là không có vấn đề gì lớn đâu,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-toi-la-than-tien-vo-dich-tien-nhan-ngao-the-tien-gioi/4127569/chuong-1522.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.