Dương Bách Xuyên còn đang suy nghĩ nguyên nhân từ đâu khiến tinh thần không thể tập trung.
Lúc nghe thấy mấy người Chiếm Khánh Nhân nói về bầu trời, theo bản năng anh ngẩng đầu lên nhìn bầu trời một cái
Cái nhìn này lại khiến trong lòng anh bồn chồn.
Gió lớn thổi qua, nhưng sương mù không hề ngừng lại.
Sáu người bọn họ bị sương mù dày đặc bao phủ.
Dương Bách Xuyên ngẩng đầu nhìn trời, bầu trời ở phía chân trời cơ bản không phải là mây đen gì, mà là… yêu thú chim.
Trong chốc lát anh mở to mắt, cuối cùng cũng biết nguyên nhân mình không thể tập trung tinh thần là vì đám yêu thú trên bầu trời.
Yêu thú chim.
Loại áp lực khiến tinh thần không yên, chính là cảm giác ngột ngạt đến từ đám yêu thú này.
Lúc ngẩng đầu nhìn lên, một đám mây đen lớn, thật ra tất cả đều là yêu thú chim, trước đó vì bay quá cao nên không thể thấy rõ, nhưng hiện tại, khi gió lớn nổi lên mây đen xuất hiện, đám mây đen to lớn này mới bay thấp xuống.
Dương Bách Xuyên thấy rõ, là yêu thú chim cao hơn nửa mét, trên đều có chín cái đầu.
Không biết được có cụ thể bao nhiêu con, là một trăm con hay một ngàn con.
Dù sao bây giờ đã bay về phía sáu người bọn họ.
Dương Bách Xuyên nuốt nước bọt hét lớn: “Phòng thủ ~”
Tiếng hét của anh xuyên thấu trời đất.
Trong đám yêu thú khó đối phó, thì yêu thú chim là loại khó đối phó nhất.
Phản ứng không hề chậm, vẫn như trước dựa theo lời dặn dò
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-toi-la-than-tien-vo-dich-tien-nhan-ngao-the-tien-gioi/4127555/chuong-1508.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.