Đương nhiên tất cả phải chờ đến khi đi vào bí địa rồi mới biết được.
Trong vô thức, phía trước sơn động đột nhiên tỏa ra ánh sáng.
Mọi người cuối cùng cũng đi ra khỏi sơn động núi Tịch Diệt, một sơn cốc xuất hiện.
Chính xác mà nói đã không thể xem là một cái sơn cốc nữa, càng giống một thế giới thu nhỏ hơn.
Trong mắt Dương Bách Xuyên thấy được dãy núi vô tận và một mảnh rừng rậm nguyên thủy, trong không khí tỏa ra hơi thở vô cùng xưa cũ, khiến người ta có ảo giác như trở lại nền văn minh tiền sử.
Mỗi ngọn cây cọng cỏ nơi đây đều tràn đầy hơi thở nguyên thủy cổ xưa, cũng càng thêm tràn ngập sức sống, linh khí dày đặc hơn ngoại giới gấp mười lần.
Hít sâu một hơi cả người có thể cảm giác được từng lỗ chân lông giãn ra.
Lúc này phía sau bọn họ là một tòa Thiên Trượng Đại Sơn, nhưng Dương Bách Xuyên khẳng định chắc chắn đây không phải núi Tịch Diệt, trên núi Tịch Diệt không có bất kỳ sức sống nào, một gốc cỏ dại cũng không có, nhưng sau lưng ngọn núi lớn này lại tràn đầy cỏ cây, còn có đại thụ che trời.
Tất cả mọi người đều đi từ khe hở dưới chân một ngọn núi phía sau núi lớn.
Hai hoàn cảnh tương phản khiến Dương Bách Xuyên không phân biệt nổi, cuối cùng thì nơi này có còn ở trên Trái Đất không?
Nếu nơi này không phải trên Trái Đất, vậy thật sự là một thế giới thu nhỏ khác?
Tuy nói là bí địa sơn cốc, nhưng nhìn vào diện tích, cơ bản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-toi-la-than-tien-vo-dich-tien-nhan-ngao-the-tien-gioi/4127521/chuong-1474.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.