Khi tìm kiếm Ngô Mặc Thu và Vương Tông Nhân, Dương Bách Xuyên phát hiện ra rằng toàn bộ đáy cốc chỉ có một con đường kéo dài về phía nam là có thể đi, phía sau không có đường lui nữa.
Nhưng bọn họ đã đi được mười mấy phút, cách ba trăm mét so với nơi thầy trò bọn họ rơi xuống rồi. Anh thầm nghĩ trong lòng, cho dù Ngô Mặc Thu và Vương Tông Nhân cí rơi xuống, có thể bọn họ cũng xuất hiện ở một nơi xa như thế này.
Hơn nữa, Dương Bách Xuyên còn nhận ra phía đi về hướng nam hoàn toàn không có dấu vết gì hết, không hề có một dấu chân nào trên lớp tro bụi vô cùng dày.
Điều đó chứng tỏ rằng dù Ngô Mặc Thu và Vương Tông Nhân có rơi xuống dưới cũng không đi đến nơi này.
Nhưng vấn đề hiện tại là ngoại trừ con đường đi về phía nam ra, trên toàn bộ đáy cốc không còn con đường nào nữa.
Cẩn thận nghĩ lại một hồi, Dương Bách Xuyên nhận ra đến cả nơi ba người bọn họ rơi xuống cũng không có bất kỳ dấu chân, hay dấu vết đi lại của sinh vật nào cả, quả thực rất kỳ dị.
Theo lý thuyết, vị trí Vương Tông Nhân và Ngô Mặt Thu rơi từ phía trên xuống nhiều nhất cũng chỉ nằm trong phạm vi trăm mét mà bọn họ đã tìm kiếm mà thôi. Nhưng bây giờ ba người họ đã tìm trong phạm vi ba trăm mét rồi nhưng không hề có bất kỳ phát hiện nào, hơn nữa còn chẳng hề có một dấu chân. Ngoại trừ các loại hài cốt, không có bất kỳ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-toi-la-than-tien-vo-dich-tien-nhan-ngao-the-tien-gioi/4127486/chuong-1439.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.