Đánh nhau sẽ chịu thiệt.
Dương Bách Xuyên đi qua, mặt mũi âm u nhìn vết máu nơi khóe miệng Phong Thiên Nhai: “Không sao chứ?”
“Môn chủ, tôi không sao, là bọn họ khinh người quá đáng, đây là nơi bên mình chiếm được, bọn họ thoáng cái đã dỡ bỏ ba lều vải của chúng ta, đúng là trơ tráo vô liêm sỉ.” Phong Thiên Nhai chỉ vào phía đối diện.
Hóa ra vì chiếm cứ nơi dựng lều vải mà đánh nhau, đủ bá đạo.
“Phái Thanh Thành lần nào cũng sử dụng khu này, các người phá hư quy củ, phần thưởng chính là tôi dạy cho mấy người một bài học, thế nào, ấm ức?”
Giọng điệu tên đàn ông trung niên phái Thanh Thành kiêu căng ngút trời.
“Ông…” Phong Thiên Nhai tức giận, suýt nữa đã liều mạng.
Tuy nhiên đã bị Dương Bách Xuyên cản lại.
Lúc này xung quanh đã có người vây xem, có vẻ như không có mấy ai biết đến Vân Môn và Võ Đang. Chuyện này cũng khó trách, sau khi Võ Đang xuống dốc thì ít ai chú ý đến, dù trong những đệ tử tham gia đại hội lần này tu vi của Thiên Tuyệt là cao nhất nhưng cũng chỉ là Tiên Thiên tầng tám mà thôi, đặt trong hoàn cảnh khác là cao thủ. Thế nhưng tại đại hội luận đạo Tiên Thiên cao thủ như mây, quơ tay là hốt được một đống Tiên Thiên tầng chín.
Về phần những người Vân Môn đi theo Dương Bách Xuyên đến đây đều là tán tu, không có ai là Tiên Thiên tầng chín, cũng không có gương mặt nào quen thuộc.
Chỉ mỗi Dương Bách Xuyên là có thể sánh ngang với Tiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-toi-la-than-tien-vo-dich-tien-nhan-ngao-the-tien-gioi/4127406/chuong-1359.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.