Nhìn vào việc ông ta dẫn đầu làm mẫu cho con cháu nhà họ Hồ vào lúc này, có thể suy ra ông ta là một người có trách nhiệm với người nhà. Loại người này rất trọng tình cảm.
Hồ Nhất Thu bước một bước phi tới, đột ngột nhào về một phía.
Cũng chính vào lúc này, cuồng phong gào thét.
Điều này cũng chứng minh những gì những người đó vừa nói là chính xác, nhảy vách đá vào lúc tiếng gió vang lên là an toàn nhất.
Khi Hồ Nhất Thu ở giữa hai bên vách đá, Dương Bách Xuyên có thể thấy rõ rằng ông ta đang lung lay, hiểu nhiên là do bị cơn lốc quét đến. Sắc mặt Hồ Nhất Thu không thay đổi chút nào, chân nguyên dao động quanh thân ông ta, trông có vẻ là đang chống đỡ sức mạnh của cơn lốc, cơ thể ông ta cũng lay theo chiều gió.
Dương Bách Xuyên nhận ra chiêu di chuyển theo chiều gió của Hồ Nhất Thu dùng rất ổn, tương đương với việc mượn sức gió mà đi.
Trong nháy mắt, Hồ Nhất Thu đã vững vàng dừng chân tại vách đá phía đối diện. Sau đó, ông ta vẫy tay với con cháu nhà họ Hồ, ý bảo bọn họ nhảy qua vách đá.
Dương Bách Xuyên nói cho những người khác những chi tiết mình quan sát được từ Hồ Nhất Thu. Anh bảo bọn họ chờ lát nữa hãy dựa theo cách của Hồ Nhất Thu để nhảy qua vách đá, như vậy sẽ nhẹ nhàng hơn rất nhiều.
Dặn dò xong, anh ra hiệu cho đám Thiên Tuyệt dẫn đầu đi qua trước.
Dù sao giữa hai vách đá cách nhau khoảng chừng mười mấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-toi-la-than-tien-vo-dich-tien-nhan-ngao-the-tien-gioi/4127403/chuong-1356.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.