Dương Bách Xuyên cứ tưởng động băng vạn năm rất sâu, ai ngờ chỉ sâu tám chín mét, hơn nữa không gian không lớn, diện tích khoảng sáu bảy chục mét vuông, cũng không có hàn khí bao phủ, có thể nhìn thấy mọi thứ rõ ràng.
Anh vừa mới xông vào trong thì nghe thấy tiếng gầm to.
Sau đó, Dương Bách Xuyên nhìn thấy nữ ma đầu Hồng Phất vung móng vuốt về phía mình.
"Ra tay!" Giọng nói của Vân Thiên Tà lại vang lên.
Dương Bách Xuyên không thèm nghĩ ngợi, lập tức chém một kiếm về phía nữ ma đầu Hồng Phất.
Lúc này, anh trông thấy cơ thể nữ ma đầu Hồng Phất chợt run lên.
Anh biết là sư phụ đã ra tay, chắc là sử dụng tinh thần lực.
Kiếm của Dương Bách Xuyên chém xuống.
"Á!"
Nữ ma đầu Hồng Phất gào thét thảm thiết, thân thể bị Dương Bách Xuyên chém đôi.
Thật ra anh cũng biết sư phụ ra tay thì trăm phần trăm là nữ ma đầu chết chắc.
Một nhát kiếm của anh cũng chỉ là đánh hôi thôi.
Rầm!
Thi thể của nữ ma đầu Hồng Phất chia thành hai nửa đổ xuống đất, phát ra âm thanh nặng nề.
Ngay sau đó, một viên tròn màu vàng to bằng hạt đậu Hà Lan lóe lên tia sáng, bay ra khỏi đầu nữ ma đầu Hồng Phất rồi bay vèo ra bên ngoài.
"Hừ! Dừng!"
Dương Bách Xuyên nghe thấy sư phụ lạnh lùng hừ mũi, hô một chữ "dừng". Thế là hạt châu màu vàng dừng giữa không trung như bị cố định.
Anh biết đây hẳn là kết tinh đạo hạnh của nữ ma đầu, bèn nhảy lên bắt lấy.
"Á! Dương Bách Xuyên,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-toi-la-than-tien-vo-dich-tien-nhan-ngao-the-tien-gioi/4127375/chuong-1328.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.