Khi nghĩ về điều này, toàn thân Chiêm Khánh Nhân run lên, hắn rất phấn khích.
Lúc này Chiêm Khánh Nhân quỳ trước mặt Tửu Tiên lão đầu, hắn kích động nói: “Đệ tử dưới trướng sư phụ Thanh Hư Tử ở Côn Luân - Chiêm Khánh Nhân bái kiến đại sư bá.”
Dương Bách Xuyên cuối cùng cũng trở nên căng thẳng, tuy rằng Tửu Tiên lão đầu mặc dù không thừa nhận bản thân không còn bị điên nữa, nhưng hắn cảm thấy ông ta đã khôi phục lại.
Bây giờ người trong tông môn đã tìm đến đây, Tửu Tiên lão đầu cũng nên đi, nên rời khỏi Vân Môn rồi.
Trong khi nói chuyện với Tửu Tiên lão đầu, từ việc Dương Bách Xuyên bắt đầu lừa gạt ông trấn giữ Vân Môn hộ mình, mấy lần có kiếp nạn thì Tửu Tiên lão đầu cũng đều giúp đỡ hắn. Lúc này khi một cao thủ như vậy rời đi, trong lòng của hắn có áp lực rất lớn đối với Vân Môn.
Đã trải qua gần một năm ở chung, Dương Bách Xuyên đúng là có hơi không nỡ rời xa Tửu Tiên lão đầu, thực ra mấy ngày nay hai người uống rượu tán gẫu, thật giống một đôi bạn không phân biệt tuổi tác, nếu như Tửu Tiên lão đầu đột nhiên rời đi, hắn sẽ thật sự không cam lòng.
Nhưng Dương Bách Xuyên hiểu rõ Tửu Tiên lão đầu là cao thủ của Côn Luân người ta, ông đã giúp đỡ hắn cũng như Vân Môn nhiều lần trong năm qua, hắn không có lý do và cũng không thể quá ích kỉ để ông ở lại đây, mà với tu vi của Tửu Tiên lão đầu thì, hắn có muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-toi-la-than-tien-vo-dich-tien-nhan-ngao-the-tien-gioi/4127318/chuong-1271.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.