Anh ta hít sâu một hơi, đen mặt nhìn Dương Bách Xuyên, nói: “Chỉ dựa vào tốc độ phi kiếm thì nói được gì chứ, so chiêu đi!”
Thua một ván, Chiêm Khánh Nhân muốn lấy lại thể diện về thực lực.
“Tôi sợ anh chắc.” Nói thật, đúng là Dương Bách Xuyên muốn so chiêu Chiêm Khánh Nhân, xem xem cân nhắc xem vị yêu nghiệt Côn Luân này mạnh bao nhiêu, cũng thử xem thực lực của mình bây giờ như thế nào.
Tu luyện tới Trúc Cơ kỳ tầng chín, anh có thể giết chết Tiên Thiên tầng chín sơ cấp, với Tiên Thiên tầng chín trung cấp cũng không đến mức cực hạn, mà Chiêm Khánh Nhân vừa đúng là đối tượng thích hợp.
Trong mắt Dương Bách Xuyên, đừng nhìn Chiêm Khánh Nhân là Tiên Thiên tầng chín trung cấp, còn anh có thể so với Tiên Thiên cửu tầng sơ cấp, hai người chênh lệch nửa cấp, nhưng đúng là Dương Bách Xuyên không sợ Chiêm Khánh Nhân.
Nếu Chiêm Khánh Nhân đã yêu cầu so chiêu, anh cầu còn không được, dù trên danh nghĩa là luận bàn nhưng cũng có nghĩa là sinh tử chiến.
Hơn nữa sau khi đến đây, Dương Bách Xuyên không phát hiện ra bóng dáng Tửu Tiên lão đầu, dù sao cũng không có ở đây, đánh nhau với Chiêm Khánh Nhân trước rồi nói sau.
Có thể so chiêu với các thiên tài trong giới võ cổ thời nay là một cơ hội tốt để mài giũa.
Sau một khắc, Chiêm Khánh Nhân cười lạnh, bước lên một bước, tung quyền về phía Dương Bách Xuyên.
“Hừ!”
Dương Bách Xuyên hừ lạnh một tiếng, cũng nâng nắm đấm lên.
“Ầm!”
Một tiếng ầm vang lên.
Hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-toi-la-than-tien-vo-dich-tien-nhan-ngao-the-tien-gioi/4127314/chuong-1267.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.