Tề Đại Băng không hỏi, anh sẽ bớt đi một phần áp lực.
Nghe Tề Đại Băng nói chị Mai còn có một cô em gái đang ở trong nước, anh nghĩ, nếu như có thể, anh hy vọng có thể bù đắp cho người nhà của chị Mai, Dương Bách Xuyên thuận miệng hỏi: “Tề Đại Băng, cậu nói chị Mai còn có một cô em gái?”
“Đúng thế, tôi mới thấy qua ảnh, em gái của chị Mai trông rất giống chị ấy, thậm chí còn trẻ trung xinh đẹp hơn chị ấy nhiều, đáng tiếc là, tôi từng nghe chị Mai nói qua một lần, từ nhỏ em gái chị ấy đã xuất gia làm ni cô, bởi vì từ nhỏ đã ốm yếu, đến khi đi tu ở một đạo quán nào đó thì mới khỏi bệnh.”
“Có địa chỉ cụ thể không?” Dương Bách Xuyên hỏi, nếu như anh đã biết chị Mai còn một cô em gái trong nước, anh sẽ nghĩ cách để đền bù.
“Ai ya, nhóc Xuyên, thế nào, cậu định theo đuổi em gái của chị Mai sao? Không phải tôi đã nói với cậu rồi hay sao, từ nhỏ em gái chị ấy đã xuất gia làm ni cô rồi, cho nên cậu có muốn cũng không được đâu, haha ~” Tề Đại Băng trêu chọc Dương Bách Xuyên qua điện thoại.
“Mẹ kiếp, tôi còn chưa gặp mặt người ta thì theo đuổi cái gì? Hơn nữa người anh em của cậu giống người thiếu phụ nữ sao? Ý của tôi là, nếu như em gái của chị Mai đang ở trong nước chị Mai gọi tôi một tiếng em trai thì tôi cũng nên chăm sóc người nhà chị ấy một chút, đúng không?” Dương Bách Xuyên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-toi-la-than-tien-vo-dich-tien-nhan-ngao-the-tien-gioi/4127303/chuong-1256.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.