Lục Tuyết Hi nhíu mày không phải bởi vì Triệu Nam cắt ngang việc cô ta dạy dỗ mấy người tu luyện, lại càng không phải bởi vì Triệu Nam cố ý đuổi Tô Cẩn, mà là bởi vì phát hiện Triệu Nam vừa đến, ánh mắt cô ấy đỏ hoe rõ ràng là vừa mới khóc, Lục Tuyết Hi biết nhất định là xảy ra chuyện gì rồi.
Sở dĩ Triệu Nam đuổi Tô Cẩn, đương nhiên là có lý do của cô ấy, bởi vì Tô Cẩn không phải người phụ nữ của Dương Bách Xuyên, hơn nữa đến từ đảo Hồng Kông, nơi Dương Bách Xuyên gặp chuyện không may, điều này khiến cô ấy vô thức trở nên cảnh giác và có địch ý với đảo Hồng Kông.
Về phần hai người Viên Kim Phượng và u Dương Ngọc Thanh, cô ấy sao có thể không nhận ra họ là người phụ nữ của Dương Bách Xuyên, bởi vì trên cổ hai người đều có đeo dây chuyền ngọc bích mà Dương Bách Xuyên đích thân điêu khắc.
Phụ nữ ở cả Vân Môn này, có thể đeo dây chuyền ngọc bích, ngoại trừ em gái của Dương Bách Xuyên Dương San San, cũng chỉ có người phụ nữ của Dương Bách Xuyên mới có, trong tiềm thức Triệu Nam liền cho ra chỉ cần đeo dây chuyên đều là người phụ nữ của Dương Bách Xuyên.
"Nam Nam, có phải xảy ra chuyện gì không?" Lục Tuyết Hi cất tiếng hỏi.
Hai mắt Triệu Nam đỏ lên, nhìn ba người gật đầu, sau đó kể lại tin tức của Dương Bách Xuyên.
u Dương Ngọc Thanh và Viên Kim Phượng lập tức che miệng bật khóc.
Triệu Nam lạnh mặt liếc nhìn Viên Kim Phượng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-toi-la-than-tien-vo-dich-tien-nhan-ngao-the-tien-gioi/4127266/chuong-1219.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.