“Anh ba, yên tâm, em cũng là người nhà họ Hồng, sao lại không biết đau lòng, nhưng vì gia tộc chúng ta, em tuyệt đối không thể có sơ hở, đợi xong xuôi mọi chuyện, em sẽ bồi thường cho người nhà của Hồng Phúc và Hồng Quý.” Lão thất nói.
“Đúng là nên bồi thường.” Lão tam thở dài nói.
…
Dương Bách Xuyên thả lỏng, im lặng tiến vào trong quặng mỏ, rất nhanh anh đã đi tới vị trí của chị Mai.
…
Khi tới gần chỉ còn cách mười mét, hai gã to lớn đang canh giữ bên cạnh chị Mai cũng phát hiện ra Dương Bách Xuyên, có điều, trong mắt Dương Bách Xuyên hai gã này đã là người chết, long lân tế xuất, ánh sáng lóe ra, chỉ nghe thấy tiếng kêu đau đớn, hai gã võ cổ ám kính tầng chín ngã trên mặt đất.
Lúc này, chị Mai nghe được tiếng động. Vừa ngẩng đầu lên đã nhìn thấy Dương Bách Xuyên xuất hiện ngay trước mắt.
Vành mắt thời đỏ lên, ư ư, miệng của cô bị bịt băng dính kêu không ra tiếng.
Dương Bách Xuyên vội vàng xé băng dính trên miệng cô ra, anh hỏi: “Chị mai, chị sao rồi.”
“Nhóc Xuyên~” Chị Mai cố gắng không khóc, ánh mắt cô tràn đầy vẻ hoảng sợ, cũng đan xen cả phức tạp, không ngờ Dương Bách Xuyên lại tới đây cứu cô, tới bây giờ cô vẫn không hiểu, vì sao bọn cướp lại muốn bắt cóc cô.
“Chị Mai, không sao rồi, có em ở đây, không sao, không sao.” Dương Bách Xuyên ôm chị Mai an ủi.
Chị Mai cũng không phải một cô gái nhỏ không hiểu sự đời, cô lăn lộn trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-toi-la-than-tien-vo-dich-tien-nhan-ngao-the-tien-gioi/4127262/chuong-1215.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.