Thứ cô ấy cầm là chiếc vòng cổ Dương Bách Xuyên tặng, nhưng bây giờ nó đã vỡ tan tành.
Đây là món quà đầu tiên Dương Bách Xuyên tặng cô ấy, do anh tự tay điêu khắc.
Đối với phụ nữ mà nói, món quà đầu tiên người đàn ông tặng mình rất có sức nặng trong lòng, cực kỳ có ý nghĩa. Bây giờ đồ đã vỡ vụn, Viên Kim Phượng rất buồn.
Dương Bách Xuyên ôm lấy cô ấy, cất lời an ủi: "Không sao rồi, không sao rồi!"
Anh tự trách bản thân, nếu biết trước thì anh sẽ không đi dự tiệc, hoặc là nên dẫn cô ấy theo.
"Nhóc Xuyên ơi, vòng cổ vỡ rồi."
Hai mắt Viên Kim Phượng đỏ hoe, cô ấy chìa tay ra, trong lòng bàn tay có một mảnh phỉ thúy.
"Không sao cả, vòng cổ không còn thì em tặng chị cái khác, chỉ cần chị không sao là tốt rồi." Dương Bách Xuyên vừa nói vừa lấy một chiếc vòng cổ phỉ thúy từ không gian bình Càn Khôn ra, sau đó đeo lên cổ Viên Kim Phượng.
Anh anh ủi rất lâu, Viên Kim Phượng mới bình tĩnh lại. Sau đó anh hỏi han một hồi, sự thật gần giống với suy đoán của anh. Kẻ ám sát che mặt nên không nhìn rõ, chỉ có thể khẳng định là đàn ông. Lúc gã ám sát Viên Kim Phượng đã bị vòng cổ phòng ngự của cô hóa giải, đồng thời trận pháp tấn công phản phệ làm kẻ ám sát bị thương nặng phải chạy trốn.
Khi đi vào Dương Bách Xuyên nhìn thấy một vũng máu lớn. Từ các dấu vết có thể suy đoán có lẽ kẻ ám sát Viên Kim Phượng có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-toi-la-than-tien-vo-dich-tien-nhan-ngao-the-tien-gioi/4127245/chuong-1198.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.