Quả nhiên mấy ngày kế tiếp giống như Tửu Tiên lão đầu nói, không có ai đến Vân Môn gây chuyện, ba ngày này trôi qua rất yên tĩnh.
Chẳng qua đến đêm thứ ba, Dương Bách Xuyên lại nhận được điện thoại của Ngô Nam.
Điện thoại vừa kết nối, giọng điệu nửa trêu chọc nửa trào phúng của Ngô Nam đã vang lên: “Dương điên, chúc mừng, chúc mừng, thành công nổi tiếng ở giới võ cổ.”
Dương Bách Xuyên bị một câu Dương điên của đối phương làm choáng váng: “Đàm chủ Ngô có việc gì không, còn nữa tôi là Dương Bách Xuyên, không phải Dương điên.”
Ngô Nam cười ha ha: “Một lần chém giết mười lăm võ cổ giả Tiên Thiên tầng bảy, đắc tội hai đại tông môn cổ xưa, bản lĩnh và lá gan như vậy, mấy ngày nay đã trở thành giai thoại tại giới võ cổ rồi. Hiện tại khắp giới đều đang bàn tán Dương Bách Xuyên cậu chính là tên điên, ma đầu, cũng không biết ai đã đặt cái tên ‘Dương điên’ kia, tôi cảm thấy tên này vô cùng phù hợp với cậu.”
Dương Bách Xuyên ngạc nhiên, không nghĩ tới bản thân lại nổi tiếng, Dương điên? Nghe cũng hay nhỉ!
Anh mặc kệ sự trào phúng của Ngô Nam, trực tiếp hỏi: “Đừng nói ông gọi điện cho tôi chỉ để nói chuyện này chứ?”
“Nếu không phải đàm chủ đại nhân nhà tôi sai bảo, tôi mới lười quản chuyện của cậu, gọi điện cho cậu là có tin tức về đảo Hồng Kông.”
“Đảo Hồng Kông?” Dương Bách Xuyên ngạc nhiên: “Có thể xảy ra chuyện gì liên quan đến đảo Hồng Kông chứ?”
Ngô Nam cười khẩy: “Nợ phong lưu của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-toi-la-than-tien-vo-dich-tien-nhan-ngao-the-tien-gioi/4127206/chuong-1159.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.