Dương Bách Xuyên nhìn Lưu Tích Kỳ đường đường là tổng giám đốc của Vân Kỳ, bị Tửu Tiên lão đầu răn dạy mặt đỏ tai hồng, không nhịn được muốn cười, nhưng mà anh muốn chờ nổi giận với hai người, hít sâu một hơi, nghẹn trở về, cứng mặt ho khan hai tiếng đi tới.
“Anh~”
“Nhóc Xuyên~”
Dương San San và Lưu Tích Kỳ nhìn thấy Dương Bách Xuyên xuất hiện vui vẻ kêu to.
Vốn dĩ Dương Bách Xuyên muốn răn dạy em gái tội chống đối bà nội một trận, nhưng còn chưa mở miệng, đã bị Dương San San đang vui vẻ chạy tới ôm, ngay sau đó Lưu Tích Kỳ cho anh một nắm đấm, sau một trận đánh nhau, cuối cùng cũng không nổi giận.
Đương nhiên nói cho những gì nên nói, rất nghiêm khắc nói cho Dương San San bảo ngày mai cô bé đi học.
Ba người ngồi xuống nói chuyện phiếm, Dương Bách Xuyên chuẩn bị tốt để hỏi tình huống tu luyện của hai người một chút.
Nhưng lúc này Tửu Tiên lão đầu đang nằm trên tảng đá uống rượu đột nhiên ngồi thẳng người, ánh mắt nhìn về phía ngoài thôn, híp mắt uống một ngụm rượu nói: “Nhóc Xuyên, có khách đến thăm, cậu chuẩn bị nghênh đón đi!”
Cả người Dương Bách Xuyên run lên đồng thời nhìn về phía ngoài thôn.
Từ vẻ mặt của Tửu Tiên lão đầu, Dương Bách Xuyên nhìn thoáng cái đã biết vị khách ông ta nói không phải là vị khách thật.
Vị khách có thể khiến cho Tửu Tiên lão đầu trịnh trọng nhắc nhở, Dương Bách Xuyên đoán cũng không có bao nhiêu người.
Tửu Tiên lão đầu là sự tồn tại vượt qua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-toi-la-than-tien-vo-dich-tien-nhan-ngao-the-tien-gioi/4127191/chuong-1144.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.