Nhưng mà khoảng cách hơn mười thước, Dương Bách Xuyên phát hiện mình nghĩ sai rồi.
“Rống ~”
Đèn pin chiếu đến chỗ phía trước, là một cái hang động hình tròn đường kính hơn ba trăm mét vuông, giống như một đại sảnh.
Trên vách đá xung quanh phủ đầy ký hiệu quyển vân.
Vầng sáng màu hồng nhạt nhìn thấy trước đó chính là ánh sáng phát ra từ ký hiệu trên vách đá xung quanh này.
Đồng thời Dương Bách Xuyên cũng thấy được bóng dáng của Độc Cô Vô Tình.
Lúc này quần áo của cô đã rách nát, tóc tai bù xù, vẻ mặt chật vật, cầm trường kiếm trong tay chém giết một con yêu thú.
Khí tức của con yêu thú này rất cường đại, bộ dáng nhìn qua giống như chó săn, nhưng đầu có mọc một cái sừng, thân hình dài hơn ba thước, bộ dáng cao ước chừng một thước năm, một đôi mắt hoàn toàn là ánh hồng, trong tiếng rống giận lộ ra răng nanh thật dài vô cùng dữ tợn kh ủng bố.
Dương Bách Xuyên đến, sau khi Độc Cô vô tình cảm nhận được, cô quay đầu lại nhìn thử, nhưng trong nháy mắt này đã bị con yêu thú bắt lấy cơ hội, một móng vuốt rắn chắc vỗ vào bả vai cô, cô lập tức hộc máu bay ngược ra ngoài.
Dương Bách Xuyên phi thân bay lên, giận dữ: “Nghiệt súc, muốn chết à~”
Anh vừa mắng chửi vừa bắt lấy Độc Cô Vô Tình đang bay ngược ra ngoài.
“Sao anh lại ở đây?” Độc Cô Vô Tình được Dương Bách Xuyên ôm vào trong ngực, ánh mắt tràn ngập vui mừng.
“Gầm~”
Lúc này yêu thú giống như chó săn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-toi-la-than-tien-vo-dich-tien-nhan-ngao-the-tien-gioi/4127180/chuong-1133.html