Dương Bách Xuyên không khỏi mừng rỡ, mẹ nó, cái kén này còn không sợ chân hỏa, thậm chí còn hấp thụ cắn nuốt?
“Lão già, chuyện này là thế nào?” Dương Bách Xuyên kinh ngạc hỏi.
“Tăng thêm sức mạnh chân hỏa, thoạt nhìn thứ bên trong không phải vật tầm thường, nói không chừng thằng nhóc con lại gặp vận chó nữa rồi.” Vân Thiên Tà hơi kích động nói.
Dương Bách Xuyên nghe vậy càng tăng thêm cường độ chân hỏa, nhưng dù anh có thêm bao nhiêu chân hỏa, cái kén trong tay dường như vẫn nuốt chửng được tiếp.
Quá yêu nghiệt, cái kén bé như ngón tay út lại có thể nuốt chửng được chân hỏa của mình?
Dù đang nói chuyện nhưng chân hỏa để tế luyện trên tay Dương Bách Xuyên chưa từng dừng lại.
Chừng hơn ba mươi phút sau, cái kén trong tay đột nhiên phát ra một tiếng răng rắc.
Dương Bách Xuyên nhìn thấy trên bề mặt kén có một vết nứt.
Lúc này anh định dừng lại, nhưng lại nghe thấy sư phụ Vân Thiên Tà nói: “Tiếp tục, đừng có ngừng, nhỏ thêm một giọt tinh huyết nữa!”
Dương Bách Xuyên lại nhỏ một giọt tinh huyết lên bề mặt kén, tiếp tục tế luyện bằng chân hỏa.
Sau khi giọt tinh huyết thứ hai rơi xuống mặt kén, cái kén trong tay lấp lánh ánh sáng trắng, sau đó vẫn hấp thụ hết tinh huyết trong nháy mắt như cũ.
Răng rắc.
Sau một tiếng vang nhỏ, xác kén vỡ tan tác.
Ngay lập tức, bên trong xuất hiện một màu sắc trong suốt như thủy tinh, thoạt nhìn bên trong còn có một tầng kén như cũ.
Nhưng trong đầu lại nghe thấy sư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-toi-la-than-tien-vo-dich-tien-nhan-ngao-the-tien-gioi/4127168/chuong-1121.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.