Võ cổ giả Tiên Thiên bình thường muốn tăng một cảnh giới ít nhất cũng phải tốn một năm rưỡi.
Thế nhưng trong vòng không đến mười hơi thở, tu vi của Dương Bách Xuyên đã tăng lên hai cảnh giới nhỏ, càng kinh khủng chính là khí tức của đối phương vẫn đang leo lên.
Nói cách khác, tu vi của anh vẫn có thể tăng lên nữa.
Đinh Thiền lắp bắp định hỏi cái quái gì thì lúc này, một luồng khí thế cường đại lại phát ra từ người Dương Bách Xuyên.
“Lại... Lại đột phá?” Đinh Thiền khiếp sợ kêu lên.
Thẳng đến lúc này, hắn ta mới phát hiện khí tức trên người Dương Bách Xuyên đã ngừng lại.
Ngắn ngủi hơn mười hơi thở, anh đã liên tiếp đột phá ba cảnh giới nhỏ.
Ở trong mắt Đinh Thiền, hắn ta trơ mắt nhìn cảnh giới của Dương Bách Xuyên một đường tăng lên từ Tiên Thiên tầng một đến Tiên Thiên tầng bốn.
Đây có phải là con người không đấy?
Phương thức và tốc độ đột phá như thế này, hắn ta chưa bao giờ nhìn thấy giới võ cổ, thậm chí cũng chưa từng nghe thấy.
Sở dĩ Thập Đại Yêu Nghiệt trên bảng luận võ được xưng là yêu nghiệt bởi vì thiên phú tu luyện của bọn họ nhanh hơn võ cổ giả Tiên Thiên bình thường rất nhiều nên mới có danh xưng yêu nghiệt.
Bây giờ thì sao?
Đinh Thiền không biết hắn ta có được xem như yêu nghiệt không.
Nếu là yêu nghiệt, vậy thì Dương Bách Xuyên trước mắt là cái gì? Yêu nghiệt của yêu nghiệt? Hai người bọn họ, rốt cuộc ai mới là yêu nghiệt?
Đinh Thiền thầm nghĩ.
Không thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-toi-la-than-tien-vo-dich-tien-nhan-ngao-the-tien-gioi/4127149/chuong-1102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.