“Yên tâm đi, đợi sau khi trở về tôi sẽ nghiên cứu công thức mới cho cậu, à đúng rồi, hiện tại tài chính của công ty còn thiếu không?” Dương Bách Xuyên hỏi.
Nhắc tới vấn đề tài chính, Lưu Tích Kỳ cười đắc ý, đột nhiên anh tò mò nói: “Từ sau khi lô nguyên thạch của cậu giúp đỡ công ty vượt qua khó khăn tài chính, hiện tại đã không thiếu tiền nữa rồi, sau này Vân Kỳ chỉ có kiếm tiền chứ không thiếu tiền, tôi cũng không rõ sổ sách công ty có bao nhiêu tiền, cậu có thể quay về hỏi Lâm Hoan, cô ấy là tài vụ, cậu hỏi cô ấy là sẽ biết, có điều, tôi đoán tài sản hiện tại của tập đoàn Vân Kỳ đã vượt qua mười tỷ rồi.”
Dương Bách Xuyên nghe xong gật đầu nói: “Mười tỷ cũng xem như tạm được, tiếp tục cố gắng.” Trong mắt của anh thì con số mười tỷ cũng không nhiều lắm, bởi vì chỉ riêng giá trị lô nguyên thạch lần trước đã chiếm mấy tỷ rồi.”
“Mẹ kiếp, biểu cảm này của cậu là có ý gì, không có tí xúc động nào à?” Lưu Tích Kỳ buồn bực nhìn Dương Bách Xuyên.
“Mười tỷ nhiều lắm sao? Nếu như mười tỷ đô la thì có khi tôi còn bất ngờ chút.” Dương Bách Xuyên trợn mắt nói.
“Đại ca, ý của tôi là đô la Mỹ đó, hơn nữa còn chưa tính tới bất động sản đứng tên tập đoàn, tên nhóc nhà cậu dã tâm cũng lớn thật.” Lưu Tích Kỳ hết sức buồn bực, vốn dĩ anh còn định đắc ý trước mặt Dương Bách Xuyên, ai mà biết hiệu quả cũng không cao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-toi-la-than-tien-vo-dich-tien-nhan-ngao-the-tien-gioi/4127130/chuong-1083.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.