Dương Bách Xuyên đột nhiên cười lớn: “Hahaha, đứng lên nói chuyện đi, đừng cứ hễ một tí lại quỳ, đạo trưởng Trần thật lòng quan tâm đồ đệ, đồ đệ lại vô cùng hiếu thảo với đạo trưởng, một đôi sư đồ hai người quả nhiên có tình có nghĩa.”
Trong lúc nói chuyện, Dương Bách Xuyên đỡ Trần Phong Tử đứng dậy.
Thật ra khi anh nghe được câu kia của Viên Tiểu Lôi, tình thân với cậu ta lớn hơn tất cả mọi thứ cũng đã nở nụ cười. Trong lòng anh, Viên Tiểu Lôi đã vượt qua cửa ải, tính cách trầm ổn, làm người thừa kế vị trí chưởng giáo Võ Đang không thành vấn đề, tâm trí có thể miêu tả bằng hai từ yêu nghiệt.
Một đứa trẻ chín tuổi có thể nói ra những lời này, không phải là yêu nghiệt thì là gì?
Quan trọng hơn là cậu ta biết ơn Trần Phong Tử, có lòng hiếu thảo, điều này đã chứng tỏ phẩm tính của Viên Tiểu Lôi vô cùng tốt.
Dương Bách Xuyên cũng đưa ra quyết định.
Trần Phong Tử và Thiên Tuyệt, Minh Tuyệt bao gồm Viên Tiểu Lôi đều hơi ngẩn ra, bọn họ không hiểu Dương Bách Xuyên có ý gì, vừa rồi còn sầm mặt, hiện tại đã nở nụ cười.
Trong sự nghi hoặc của mấy người, Dương Bách Xuyên tiếp tục nói: “Mấy người đều mời tôi làm chưởng giáo Võ Đang mà không biết chưởng giáo thật sự đang đứng ngay trước mặt tôi.”
Anh vừa thốt lên những lời này, ba người Thiên Tuyệt càng thêm khó hiểu.
Minh Tuyệt không nhịn được lên tiếng: “Sư tổ, không phải ngài nói đến sư đệ Trần Phong Tử chứ?”
Ông ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-toi-la-than-tien-vo-dich-tien-nhan-ngao-the-tien-gioi/4127110/chuong-1063.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.