Điều này cũng không phải là không thể xảy ra, nếu không thì làm sao giải thích về vảy cá và vết máu của cô ấy chứ, và tại sao không thấy thi hài xương cốt?
Hơn nữa bộ giáp khổng lồ bay lơ lửng kia chính là bộ vảy của quái thú, việc tồn tại loài yêu quái khổng lồ nào đó cũng không phải là chuyện không thể.
Trong lòng vừa quyết, Dương Bách Xuyên nhảy dựng lên muốn quơ lấy bộ vảy màu vàng bay lơ lửng kia, anh muốn nghiên cứu xem rốt cuộc là lớp vảy của loài yêu ma nào, liệu Hạ Lộ có phải đã bị hai bộ vảy khổng lồ này nuốt chửng hay không?
Sau khi quơ lấy bộ giáp khổng lồ ấy trong tay, đột nhiên có một tiếng gầm rú vang lên làm lung lay tâm trí, xuyên thủng màng nhĩ.
“Éc!”
Đó là tiếng kêu của rồng.
Ngay sau đó sắc mặt của Dương Bách Xuyên trở nên trắng bệt, ánh sáng vàng của lớp vảy khổng lồ gây chói mắt tựa như ánh mặt trời, một con quái vật khổng lồ dài hơn ba mươi mét đột ngột chui ra khỏi bộ vảy, bay lơ lửng trên không và ngước xuống nhìn Dương Bách Xuyên.
“Đây là... rồng sao?”
Tim gan của Dương Bách Xuyên đều run lên cầm cập và nói thầm trong lòng một tiếng.
Con quái vật khổng lồ bay lơ lửng trên không kia càng nhìn càng thấy giống con rồng, dân tộc Trung Quốc đều lấy rồng làm vật tổ, có rất nhiều tranh vẽ, phim ảnh nói về rồng, con vật xuất hiện trước mặt đây chính là con rồng.
Một con rồng xanh.
Khi Dương Bách Xuyên nhìn thấy con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-toi-la-than-tien-vo-dich-tien-nhan-ngao-the-tien-gioi/4127073/chuong-1026.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.