Dương Bách Xuyên đi qua lựa chọn một tảng đá xanh rộng hơn mét, cao 3 mét, dùng lực đào tảng đá ra khỏi lớp đất.
Trước khi đi tùy tay bắt mấy con cá Rồng vào trong không gian hồ Càn Khôn, khiêng tảng đá xanh đi lên mặt nước.
Ra khỏi mặt nước, Dương Bách Xuyên đặt tảng đá xanh ở bên cạnh hồ, lấy ra đao điêu khắc từ hồ Càn Khôn, bắt đầu điêu khắc.
Trong đầu hiện ra bộ dáng của sư phụ Vân Thiên Tà, điêu khắc không hề khó.
Tĩnh tâm điêu khắc, đao điêu khắc trong tay Dương Bách Xuyên bay múa thành tàn ảnh.
Một tiếng sau, một bức tượng Vân Thiên Tà sinh động như thật được hoàn thành.
Dương Bách Xuyên đánh giá một lượt, lẩm bẩm: “Thật ra sư phụ trông cũng rất đẹp trai.”
Ở trong hiện thực, cục đá màu xanh lá hóa thành một người có mày kiếm mắt sáng, tóc dài tùy ý xõa trên vai, hai tay chắp sau lưng, mắt nhìn về phía chân trời, râu dài tung bay, trên người mặc một bộ áo dài, tràn ngập hương vị tiên phong đạo cốt.
Dương Bách Xuyên vừa lòng cười: “Mặc dù sư phụ không thể đi ra khỏi hồ Càn Khôn, cũng không nói cho con sư phụ người là ai. Nhưng từ nay về sau, người chính là sư tổ của Vân Môn, cần phải phù hộ cho đệ tử của Vân Môn.”
Sau khi nói xong, Dương Bách Xuyên có chút mất tự nhiên, nói: “Tại sao những lời này có chút không được tự nhiên nhỉ? Sư phụ còn chưa chết, thôi, coi như đã chết đi, dù sao người cũng ở trạng thái thần hồn.”
Sau đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-toi-la-than-tien-vo-dich-tien-nhan-ngao-the-tien-gioi/4127045/chuong-998.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.