Nửa tiếng sau, Dương Bách Xuyên bắt đầu trùng kích lần thứ ba.
“Vũ trụ hồng hoang, bắt đầu từ sơ khai, phân chia trời đất, kiến tạo Càn Khôn… Càn Khôn Tạo Hóa Quyết… Mở!”
Trong tiếng hét vang, cả người Dương Bách Xuyên nổi gân xanh, sắc mặt trắng bệch, tinh thần tập trung đến cực hạn, điều động chân khí quanh người đánh vào cung nê hoàn.
“Ầm ầm…”
Lần trùng kích này kéo dài vài giây, Dương Bách Xuyên cảm nhận được cánh tay trái nóng bỏng liền biết là sư phụ Vân Thiên Tà ra tay.
Sau khi yên tĩnh lại, ý thức lực của anh đột nhiên xuất hiện ở trong một mảnh mông lung hỗn độn.
“Đây là... Trúc Cơ thành công rồi?” Dương Bách Xuyên lẩm bẩm.
Lúc này, giọng nói hơi mệt mỏi của Vân Thiên Tà vang lên: “Thằng nhóc thúi, đan điền đã mở rồi, tiếp theo đừng chủ quan, tuy con đã thành công Trúc Cơ nhưng phải xác định con đường vận chuyển Càn Khôn trong đan điền, sau này Chu Thiên xoay vòng, chân khí tuần hoàn trong đó hình thành m Dương Càn Khôn, không ngừng sinh sôi chuyển động.
Vi sư cần phải nghỉ ngơi rồi, ta đã truyền thụ lại một ít pháp thuật nhỏ con có thể tu luyện, vi sư phải ngủ say trong thời gian ngắn, đừng quấy rầy ta, con có gọi cũng không tỉnh lại, về sau phát hiện thiên tài địa bảo có thể tăng thần hồn thì nhớ thu thập một ít, nói không chừng có thể giúp đỡ vi sư khôi phục lại, tự giải quyết cho tối…”
Giọng Vân Thiên Tà nhỏ dần rồi biến mất.
“Sư phụ, cảm ơn người.”
Dương Bách Xuyên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-toi-la-than-tien-vo-dich-tien-nhan-ngao-the-tien-gioi/4127028/chuong-981.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.