Phản ứng đầu tiên chính là rất có cảm giác, hóa ra người cá không khác gì con người, thậm chí xúc cảm còn tốt hơn!
Nghĩ lại cũng đúng, Hạ Lộ nhờ có một giọt nước Sinh Mệnh đã cởi bỏ lớp vảy, biến thành con người thật sự. Lúc này Dương Bách Xuyên chạm vào người cô đã không còn bị lớp vảy ngăn cách như lần đầu tiên gặp mặt nữa, ngược lại trong lúc anh vô tình ôm cô đã sinh ra một loại cảm giác khác thường.
Sau khi Hạ Lộ rên khẽ một tiếng, anh cúi đầu nhìn xuống, thấy bản thân đang nằm đè lên người đối phương, mặt mũi Hạ Lộ đỏ bừng, nhìn qua quyến rũ vô cùng, anh thật sự rất muốn hôn cô một cái.
Vậy mà gương mặt xinh đẹp lại bị vệt máu nơi khóe miệng phá hỏng.
Đến giờ Dương Bách Xuyên mới lấy lại phản ứng, cô bị trọng lực đè ép đến nội thương. Anh có chút không nỡ đứng dậy, vội vàng đỡ cô ngồi lên, ho khan hai tiếng nói: “Cô thế nào? Không sao chứ?”
Hạ Lộ đỏ mặt, không dám nhìn thẳng Dương Bách Xuyên, thấp giọng nói: “Không sao, tôi điều dưỡng một lát là được.”
Bị Dương Bách Xuyên nhéo một cái, cả người cô giống như bị điện giật, cảm giác tê dại rất khó tả, trong lòng có cảm giác bị thứ gì đó kích thích không ngừng.
Dương Bách Xuyên gật đầu, đưa một viên đan Bồi Nguyên cho Hạ Lộ: “Cô nuốt viên đan dược này trước rồi điều dưỡng.”
“Cảm ơn.” Hạ Lộ nhận lấy đan dược, nuốt xuống, nhắm mắt bắt đầu chữa thương.
Dương Bách Xuyên thì đứng dậy vặn vẹo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-toi-la-than-tien-vo-dich-tien-nhan-ngao-the-tien-gioi/4126890/chuong-843.html